Chớp mắt đã đến Ôn gia sống được 5 năm, cảnh tượng ngày ba mẹ mất đối với tôi mới như ngày hôm qua.
Về mặt pháp lí tôi được Ôn gia nhận nuôi nhưng họ chưa từng có ý định đổi tên tôi hay nhập tên tôi vào trong gia phả. Vì họ muốn tôi nhớ về ba mẹ, không muốn Lạc gia từ đây mà biến mất.
Mọi người ở Ôn gia yêu thương tôi, tôn trọng tôi gọi tôi là Lạc tiểu thư vì họ biết chống lưng cho tôi chính là gia chủ hiện tại và gia chủ tương lai của Ôn gia. Ngoài ra, tôi cũng có thể sẽ trở thành chủ mẫu của Ôn gia. Bởi từ khi tôi đến Ôn gia đã có lời đồn anh trai sẽ lấy tôi khi tôi lớn lên vì để trả ơn.
Mùa hè năm thứ 3 tôi ở Ôn gia, Ôn gia chào đón thành viên mới. Còn cháu trai ở nhánh thứ của Ôn gia chào đời.
Hôm đó ông nội đã dẫn theo anh trai 15 tuổi và tôi 5 tuổi đến bệnh viện chúc mừng gia đình Ôn nhị gia. Chúng tôi được Ôn nhị thúc dẫn đến phòng em bé nhìn em trai. Nhìn thấy em trai dễ thương ở trong nôi tôi thích thú hỏi Ôn nhị thúc
“Ôn nhị thúc, em trai tên gì vậy ạ?”
Ôn nhị thúc vui vẻ nhìn con trai mới chào đời nói
“thúc còn chưa biết đặc tên gì, hay A Thủy của chúng ta đặc tên cho em trai đi”
Tôi bất ngờ với đề nghị này của Ôn nhị thúc, nhìn sang anh trai; anh không nói gì chỉ mỉm cười nhìn tôi gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3648482/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.