Lúc chàng trai mặc bộ quần áo trượt tuyết màu màu xanh lam vừa nhìn thấy Tống Thời Ngộ, cậu ấy hơi sửng sốt, nhìn Ôn Kiều một cái rồi mỉm cười nói: “Hình như bạn của cô đến rồi, không cần tôi nữa. Vậy tạm biệt nhé.” Cậu ấy vừa nói vừa nháy mắt với Ôn Kiều rồi khẽ cười, phóng khoáng trượt đi.
Ôn Kiều nhìn thấy chàng trai rời đi, bấy giờ mới giải thích với Tống Thời Ngộ: “Tôi muốn tự làm quen trước, lúc nãy tôi té một cái ở bên trên nên cậu ấy mới đến gần chỉ vài bước.” Thấy vẻ mặt anh vẫn không vui, cô dứt khoát đổi chủ đề: “Bình An đâu rồi?”
Cô vừa nói vừa quay đầu, lập tức nhìn thấy Bình An đang tự trượt từ bên trên xuống, trông cậu bé rất ra dáng, trượt cũng khá ổn.
Lúc quay đầu lại một lần nữa, Tống Thời Ngộ đã đứng trên ván trượt tuyết, trượt về phía cô.
“Anh không trượt sao?” Ôn Kiều lập tức vội vàng nói: “Thật ra thì anh không cần phải dạy tôi, tôi tự trượt chầm chậm là được thôi.”
Cô thật sự ám ảnh với việc Tống Thời Ngộ dạy mình, cô lo rằng anh sẽ tức giận giống như khi dạy mình làm bài tập vậy.
Lúc này Bình An vững vàng trượt đến bên cạnh Ôn Kiều, cậu bé dừng lại rồi nghiêm túc nói: “Chị à, chị đừng sợ, học cái này dễ lắm.”
Tống Thời Ngộ nói: “Em nghe thấy không? Đừng sợ.”
Mặt Ôn Kiều nóng lên, bọn họ làm giống như cô là người nhát gan lắm vậy.
Tống Thời Ngộ và Bình An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3540160/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.