“Sao chân bị tê rồi?” Tống Thời Ngộ lo lắng chạm vào chân của Ôn Kiều đang để dưới chăn.
Chỗ mà anh động vào lại xuất hiện thêm một đợt tê ngứa.
“Đừng đừng đừng, đừng chạm vào, vừa tê vừa đau.” Ôn Kiều vội vàng ngăn anh lại rồi ngồi dậy.
Tống Thời Ngộ lập tức thu tay về, anh luống cuống tay chân, cau mày nhìn cô hỏi: “Đau lắm hả? Sao lại bị đau vậy nhỉ? Để anh đưa em đến bệnh viện.”
“Không cần đâu… Chắc là do lúc ngủ để chân không đúng tư thế nên mới bị tê, chờ một chút là hết thôi.”
Ôn Kiều cũng không thể nói với Tống Thời Ngộ là cô bị tê mỏi thế này là do tối qua anh ngủ gác lên chân cô.
Lúc nãy cô để ý thì phát hiện chủ yếu là do tư thế ngủ, chân phải bắt chéo qua chân trái rồi duỗi thẳng đến mép giường, trong lúc Tống Thời Ngộ ngủ say cảm thấy có chỗ nhô cao, gác người lên thì thoải mái hơn nên anh đã mơ màng mà gối đầu lên.
Tống Thời Ngộ ngơ ngác, sau đó mới bình tĩnh lại.
Ôn Kiều nhấc cái chân vượt rào đặt về vị trí cũ, sau đó nhìn Tống Thời Ngộ thì thấy mặt anh có một vết đỏ do bị lúc nằm tì vào, mắt cũng đỏ hồng giống như rất lâu chưa được nghỉ ngơi.
Cô mím môi, thử thăm dò hỏi: “Sao tôi lại ở đây?”
Tống Thời Ngộ giải thích: “Tối qua em bị ngộ độc rượu nên đến bệnh viện để kích nôn, bác sĩ nói buổi tối có thể em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3540156/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.