Ôn Kiều nhìn chăm chú Tống Thời Ngộ vài giây, lại cúi đầu nhìn chằm chằm vào tay anh, sau đó một tiếng ‘bốp’ giòn giã vang lên - cô hất tay anh ra, đi ngang qua anh với khuôn mặt không biểu cảm, cô rút chìa khóa ra, mở cửa vào nhà và đóng cửa lại.
Tống Thời Ngộ sửng sốt hồi lâu, anh nhìn bàn tay vừa bị đánh của mình, đột nhiên cười nhẹ.
Tống Thời Ngộ lấy chìa khóa mà thư ký Chu đưa cho rồi mở cửa phòng trước mặt, một luồng hơi nóng oi bức thổi vào mặt khiến anh lập tức cau mày.
Tống Thời Ngộ nhấn công tắc đèn trên tường, liếc nhìn cách bố trí chung của căn phòng, lông mày nhất thời càng nhíu lại chặt hơn.
Phòng đơn rộng bốn mươi mét vuông có view nhìn bao quát, mặc dù buổi chiều thư ký Chu đã đích thân đến một chuyến để giám sát việc bố trí căn phòng và thay thế một số đồ đạc, thiết bị điện, nhưng Tống Thời Ngộ lại yêu cầu sẽ chuyển đến trong hôm nay, nên quả thực thời gian cũng hơi gấp rút, nhìn tổng thể căn nhà vẫn còn rất tồi tàn, các thiết bị điện nội thất mới toanh bên trong trông lạc lõng vô cùng.
Người thuê trước là một gia đình ba người, mở sạp hàng gần đây, để tiết kiệm tiền nên không lắp điều hòa, thư ký Chu chỉ có thể tạm thời mua một chiếc quạt đứng cỡ lớn để anh dùng, ngày mai sẽ cho người đến lắp điều hòa.
Mặc dù thư ký Chu đã nói qua với Tống Thời Ngộ rằng điều kiện ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3451931/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.