Thứ bảy, Bình An không cần đi học nên từ buổi sáng đã cùng Ôn Kiều đến quán.
Hạ Xán thích ngủ nướng nhất, cuối tuần phải ngủ đến giờ cơm trưa mới đánh thức được dậy để ăn, Bình An không có bạn chơi cùng cũng không thấy chán gì cả, tự mình tìm chỗ bắt đầu làm bài thi.
Cứ vào những lúc như thế này, kiểu gì Ôn Kiều cũng sẽ cảm thấy hơi có lỗi với Bình An, mấy bạn nhỏ khác cứ đến cuối tuần thì phụ huynh trong nhà đều dẫn đi chơi thăm thú khắp nơi. Thế nhưng từ nhỏ đến bây giờ, số lần cô dẫn cậu bé ra ngoài chơi có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cô bạn mà Trần San San giới thiệu buổi sáng đã đến, người này là bạn học chung cấp hai với Trần San San, cũng là người cùng quê với cô ta, tên là Chu Mẫn.
Trước tiên Ôn Kiều quan sát, đánh giá cô ấy một lát, cách ăn mặc trông tương đối giản dị, cũng không trang điểm gì nhiều mà chỉ tô một chút son môi, đeo một cái ba lô nhỏ, hỏi cô ấy cái gì cũng chỉ một năm một mười trả lời, có bao nhiêu nói bấy nhiêu chứ không nói nhiều hơn, trông con người cũng rất đàng hoàng.
Ôn Kiều nói cho cô ấy biết làm việc trong quán sẽ khá vất vả.
Sau khi cô nói vậy, Chu Mẫn lập tức bảo mình có thể chịu được.
Cô ấy đã tìm Trần San San hỏi qua về tiền lương, tiền lương làm ở quán này cao hơn công việc ở tiệm lẩu của cô ấy nhiều, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3440795/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.