Tống Thời Ngộ vô thức lùi về phía sau một bước như không muốn để cô ngửi thấy mùi rượu trên người mình. Chỉ là mặt đất không bằng phẳng lắm nên anh lảo đảo đứng không vững.
Mà hành động này của anh lại dọa Ôn Kiều sợ hết hồn, tưởng anh uống say sắp té nên vội vàng tiến lên đỡ. Cô nắm chặt lấy cánh tay nâng anh lên. Tống Thời Ngộ ngẩn người, đầu óc còn chưa kịp phản ứng nhưng cơ thể thì đã vô thức nghiêng lên người cô gái bên cạnh rồi, trông càng giống dáng vẻ xỉn quắc cần câu đứng không vững hơn nữa.
Ôn Kiều cũng tin anh say đến nỗi mềm chân nên không thể làm gì khác hơn cứ giữ nguyên như vậy, sốt ruột bảo: "Sao anh uống nhiều quá vậy?" Cô vừa nói vừa liếc nhìn chiếc xe bên cạnh Tống Thời Ngộ, nóng lòng tức giận đến nỗi vô thức nâng cao tông giọng lên: "Anh đã uống rượu mà còn lái xe đến đây à? Anh lái xe trong lúc say rượu hả?"
Tống Thời Ngộ đang cúi đầu nhìn Ôn Kiều. Mặc dù hai người đã gặp nhau nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên cô đứng gần anh như vậy. Gần đến nỗi anh có thể ngửi được cả mùi khói dầu trên người cô. Tống Thời Ngộ không hề thấy mùi khói dầu này khó ngửi chút nào. Rõ ràng là cô vừa sốt ruột vừa tức giận nhưng vẫn đỡ anh cẩn thận. Điều này khiến lòng dạ Tống Thời Ngộ vui không thể tả. Bây giờ thấy cô mắng mình, trong vẻ vui sướng của anh lại có thêm chút ấm ức: "Đâu có..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3429604/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.