Đau... trong miệng Giang Sính Đình phát ra âm thanh nhỏ vụn, mang theo sự đau đớn, do mất máu quá nhiều nên cánh môi trở nên tái nhợt. Nàng ta mang theo vết thương lại bị mưa không nhỏ xối vào, toàn bộ cơ thể đều giống như lăn ở trong lửa, nóng đến mức làm người ta sợ hãi.
"Tỉnh rồi?" Tiếng nói của Thẩm phu nhân với tiếng chửi rủa cuồng loạn xung quanh truyền vào tai Giang Sính Đình, bà ta tùy ý nhìn người phụ nữ trên mặt đất: "Mệnh thật là lớn."
"Cũng giống bà thôi." Giang Sính Đình nâng nâng tay, Thẩm phu nhân đúng lúc đưa ly sứ đựng đầy nước cho nàng ta, Giang Sính Đình uống nước, sự đau đớn như lửa cháy trong cổ họng giảm đi rất nhiều, chỉ là nói chuyện hơi khàn khàn: "Cảm ơn."
"Đều là người sắp chết, nói cảm ơn cái gì." Thẩm phu nhân tùy ý chỉnh quần áo, mặc dù bản thân ở trong nhà giam nhưng vẫn trầm ổn như cũ.
"Trần Bích Tú, bà nên bị chém ngàn đao! Đều do bà! Đều do bà!" Cách vách truyền đến tiếng mắng cuồng loạn tức giận của Ngũ di thái: "Bà là lão chủ chứa! Sau khi bà chết chắc chắn sẽ vào A Tỳ Địa Ngục! Thạch ma vĩnh viễn không được siêu sinh!"
"Mẫu thân!"
"Cút ngay! Tất cả đều do tiện nhân này, nếu không phải bà ta, ta làm sao sẽ vào Soái phủ, làm sao rơi vào tình trạng này."
Thẩm phu nhân mắt điếc tai ngơ, Giang Sính Đình lại không nhịn được mà cười nói: "Xem ra phu nhân đắc tội không ít người nha, bây giờ rơi vào nông nỗi này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-huong-nguyen-ngoc/953890/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.