Edit: Dii
________________
Sáng sớm hôm sau.
Hoàng đế vẫn chưa tỉnh, Vân thị sợ tội tự sát, sau khi Tĩnh Vương nhận được tin lập tức tới tìm Ôn Doanh chất vấn.
"Chuyện còn chưa được thẩm vấn rõ ràng, sao cô ta đã treo cổ rồi? Con sai người trông kiểu gì thế?"
Đối mặt với sự tức giận của Tĩnh Vương, Ôn Doanh không hề dao động, chỉ nói một câu hắn không biết gì hết.
"Con không biết?" Tĩnh Vương nghe xong càng sầm mặt hơn, không hề tin hắn chút nào, "Người là do con giải đi, mới một tối mà đã qua đời, lụa trắng ở đâu ra? Sao con lại không biết?!"
Lăng Kỳ Yến giải thích thay Ôn Doanh: "Vương gia, Thái tử thật sự không biết chuyện này, bọn con vừa dậy mới nghe được tin. Có thể Vân thị đã giấu sẵn lụa trắng trong cung từ lâu, bà ấy dám hạ độc bệ hạ, nên sớm biết sẽ có ngày hôm nay, trời vừa sáng đã chuẩn bị rồi, e là bà vốn dĩ không muốn sống nữa."
Tĩnh Vương không để ý tới y, giận dữ tiếp tục chất vấn Ôn Doanh: "Biết rõ cô ta điên, vì sao con không sai người trông cô ta cho kĩ? Chuyện còn chưa được điều tra rõ, cô ta cứ thế mà chết, thế sau này giải thích với bệ hạ thế nào, giải thích với người trong thiên hạ làm sao?"
"Sớm muộn gì cũng chết," Ôn Doanh hờ hững, "Hoàng thúc cảm thấy còn cần phải điều tra cái gì? Chuyện là do bà ta và Ngu Chiêu viện cùng nhau làm, hai người đã nhận tội, còn cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-huong-diem-ngoc/3327694/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.