Edit: Dii
___________________
Lăng Kỳ Ninh mất được bảy ngày, Ôn Doanh và Lăng Kỳ Yến xuất cung một chuyến, đi đến Hoàng tự ngoại ô, cúng bái làm lễ, thắp một ngọn đèn cho cậu.
Chỉ mong kiếp sau cậu bé được đầu thai tốt, đừng đụng phải anh em như Lăng Kỳ Ngụ nữa.
Lăng Kỳ Yến đến gặp vị cao tăng từng gieo quẻ cho y. Lúc bấy giờ, cao tăng kia không nói gì cả, chỉ nhìn chằm chằm y một lúc, tay lần chuỗi Phật châu, lẩm bẩm tụng niệm câu gì đó mà y không hiểu.
Lăng Kỳ Yến nói: "Năm ấy ngài bảo ta có mệnh thiên sát cô tinh, thế bây giờ thì sao?"
Giọng nói khàn khàn của hoà thượng già vang lên trong điện: "Mệnh trời đã định, nhưng chuyện do người làm, chuyện gì đến cũng phải đến*."
"Thật như vậy chăng?"
"Nên là như vậy."
Lăng Kỳ Yến nói cảm ơn với ông.
Đi ra khỏi điện, Ôn Doanh đang đứng ở hành lang chờ y.
Lăng Kỳ Yến đi sang: "Sao ngươi không vào cùng với ta? Đứng ở đây làm gì?"
Vẻ mặt Ôn Doanh nhàn nhạt: "Ta không tin cái này."
"Nhưng ta thấy chuẩn lắm đấy."
Trước kia y không tin, giờ lại không thể không tin. Nhưng chẳng sao cả, hòa thượng già kia nói, chuyện là do người làm.
Huống chi, Ôn Doanh cũng đã nói, hắn có mệnh đế tinh, sao mình khắc được hắn cơ chứ.
Ôn Doanh đi sang nắm tay y: "Đi thôi."
Sau khi vào thành, bọn họ đi tới phủ đệ do Hoàng đế ban cho Lăng Kỳ Yến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-huong-diem-ngoc/3327685/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.