: Đậu Giải Nguyên*
(*Giải Nguyên: đứng đầu kỳ thi Hương, nó chính là từ Thủ khoa ở mấy chương trước, nhưng do chương này có nhắc đến việc đậu năm Nguyên nên bọn mình để lại từ này nhé.)
Edit: Ngáo
Beta: Yuyu
_____________
Đầu tháng chín, danh sách trúng cử thi Hương được công bố.
Trời còn chưa sáng, người hầu của phủ Dục vương đã đứng đợi trước cửa trường thi, trong khi Ôn Doanh thì mặc kệ, hắn không định đến đó xem danh sách.
Tối qua “hoang dâm” tới hơn nửa đêm, Lăng Kỳ Yến gối lên ngực Ôn Doanh ngủ, y vừa mới tỉnh, chưa muốn mở mắt, chỉ mơ màng hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Sắp sang giờ Thìn.”
Ôn Doanh ngồi dậy, vén màn lên, đang định đi nhặt quần áo bị ném ra ngoài thì bị tay của Lăng Kỳ Yến duỗi từ phía sau ra ôm lấy eo, y lầu bầu bằng chất giọng khàn đặc: “Gấp cái gì, còn sớm mà, lại đây ngủ với bản vương thêm lát nữa.”
Ôn Doanh nắm bàn tay đang khoác trên eo mình, Lăng Kỳ Yến cười khẽ một tiếng, từ từ dịch tay xuống dưới. Mắt Ôn Doanh chợt tối sầm, hắn xoay người đè đối phương lên giường.
Giờ Thìn, sau khi tắm rửa thay đồ xong, hai người mới ngồi xuống ăn sáng. Lúc này, bỗng có người hớn hở chạy vào bẩm báo: “Đậu rồi! Đậu rồi! Điện hạ, Ôn công tử đậu Giải Nguyên rồi!”
Lăng Kỳ Yến nghe vậy thì tươi cười rạng rỡ: “Giải Nguyên thật à?”
“Thật mà! Sai dịch báo tin vui sắp đến rồi!”
Y vỗ tay một cái: “Tốt lắm!”
Nhân dịp vui này, Lăng Kỳ Yến ra lệnh mở rộng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-huong-diem-ngoc/1384738/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.