: Ban chỉ* bằng ngọc bích
(*Ban chỉ: loại nhẫn to to đeo ở ngón cái, tác dụng ban đầu là để bảo vệ ngón tay khi phải giương cung bắn quá nhiều lần, hình ảnh minh họa ở cuối chương.)
Edit: Chanh
Beta: Yuyu
______________________
Chạng vạng tối.
Sau khi đọc xong sách, Ôn Doanh tới viện chính thỉnh an Lăng Kỳ Yến.
Vừa bước vào cổng đã nghe thấy từng tràng cười nũng nịu của nha hoàn, hắn chợt dừng bước, đứng trên hành lang nhìn xuống, Lăng Kỳ Yến bị bịt mắt bằng vải lụa đen, đang chơi đùa vui vẻ với mười mấy nha hoàn trong sân.
Mỗi lần bắt được một người, y sẽ vừa vuốt tay vừa nhéo mặt để đoán tên, đoán trúng sẽ hôn lên mặt đối phương một cái, còn hào phóng ban thưởng đồ trang sức và son phấn, khiến cho nhóm nha hoàn cười nói nũng nịu không ngừng.
Ôn Doanh thầm nhíu mày, tiến về phía trước.
Giang Lâm thấy hắn đến, vốn định thông báo một câu với Lăng Kỳ Yến, nhưng ngẫm lại thì quyết định thôi, không lên tiếng nữa.
Mấy nha hoàn kia nhìn thấy Ôn Doanh đều tách ra hai bên, nhường đường cho hắn đi qua.
Lăng Kỳ Yến cười hì hì nhào lên, ôm trọn Ôn Doanh vào lòng, mở miệng nói toàn lời bậy bạ: "Bắt được rồi, nào nào, để bản vương sờ thử coi!"
Móng vuốt bắt đầu táy máy niết tay Ôn Doanh vài lần, khóe môi của Lăng Kỳ Yến dần cong lên, sờ tiếp lên ngực hắn, vừa bóp vừa vân vê. Ôn Doanh vẫn đứng yên để mặc cho y sờ mó, chỉ lẳng lặng nhìn y.
Đến khi tay Lăng Kỳ Yến vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-huong-diem-ngoc/1384724/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.