Giờ Hợi ba khắc, sấm sét vang rền. Trương Thành Lĩnh đột ngột bật dậy vén chăn lên, choàng ngoại bào xông ra khỏi phòng. Chưa ra đến hành lang đã nghe thấy tiếng mưa như trút nước, chỉ trong nháy mắt đã khiến dược liệu phơi khô dưới mái hiên ướt đẫm.
Cậu vội vàng cầm lấy trúc cơ, nhặt những thứ vẫn còn có thể dùng làm thuốc bó thành một nắm, không biết nên làm thế nào. Cậu và Chu Tử Thư tạm trú ở Quảng Lăng chính vì muốn hái những loại thảo dược theo mùa này, bây giờ lại mất hơn phân nửa.
Nghe thấy tiếng cửa cọt kẹt sau lưng, quay đầu thấy một người đang bước tới, cậu hậm hực nói: "Sư phụ, đều do đồ nhi chủ quan, quên cất thuốc vào phòng."
"Không sao." Chu Tử Thư lại gần, giơ tay ra hiệu cho thiếu niên đứng dậy, cũng không đưa mắt nhìn kỳ trân bảo tài rải đầy đất mà chỉ nói: "Mưa to gió lớn, thật khó ngủ. Con diễn lại kiếm chiêu đã học ban ngày cho ta xem một lần."
Trương Thành Lĩnh lĩnh mệnh, lấy kiếm nhảy vào trong viện, chợt cảm thấy cuồng phong cuốn ngược lại, mưa to úp xuống như búa rìu đè lên thân thể. Thực hiện chiêu thức mở đầu, trường kiếm lại rung lắc trong không trung, chỉ có rót thêm nội lực mới có thể ổn định mũi kiếm. Nhưng bộ "Hối Minh kiếm pháp" Chu Tử Thư truyền thụ cho cậu biến ảo khôn lường, nếu cố gắng dùng sức mạnh, ngược lại không thể thi triển hoàn toàn.
Thiếu niên hiểu sư phụ là muốn kiểm tra mình nên càng thêm cẩn trọng chần chừ, trái lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-chu-dong-nhan-du-nghiet/198128/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.