Kế hoạch ban đầu của Chu Tử Thư là y dẫn người đi làm nhiệm vụ, sau đó tạo hiện trường chết giả, đem 18 đồ đệ và Hàn Anh dàn xếp tốt, sau đó y trở về Thiên Song cùng Ôn Khách Hành lẻn vào vương cung. Nhưng không chừng Tấn Vương đã chuẩn bị thủ đoạn gì để đối phó với Ôn Khách Hành, vì tránh phát sinh thêm nhiều việc, hiện tại đem theo Ôn Khách Hành đi làm nhiệm vụ tương đối an toàn. Vào đêm, Chu Tử Thư ném cho Ôn Khách Hành một bộ y phục của Thiên Song. "Thay nhanh lên, tối nay đệ theo chúng ta đến phân đà của Độc Hạt." "Đây là y phục của Thiên Song, A Nhứ của chúng ta đúng là rất tham, vừa muốn ta làm nam sủng của huynh, vừa muốn ta làm thuộc hạ của huynh." Ôn Khách Hành cười cười cầm y phục xem xét trước sau, có chút tiếc nuối chỉ là y phục của thuộc hạ bình thường. Thời gian khẩn cấp, Chu Tử Thư không nghĩ nhiều điều vô nghĩa như Ôn Khách Hành được. Thật ra y vốn dĩ quyết định dùng một ngày chuẩn bị kế hoạch, nhưng vừa rồi thấy Đoàn Bằng Cử đi vào vương cung. Chu Tử Thư lo lắng sẽ phát sinh biến cố, quyết định phải thực hiện kế hoạch trước, đêm nay sẽ đi bứng phân đà Độc Hạt. Sự thật chứng minh chỉ cần mặt đẹp, dáng đẹp, thì mặc cái gì cũng đẹp. Ôn Khách Hành chỉ mặc y phục bình thường của thuộc hạ Thiên Song, nhưng có thể nhìn ra khung xương mỹ nhân dưới lớp áo choàng đen. Vì để tiện lát nữa hành động, Ôn Khách Hành dùng trâm cài Chu Tử Thư tặng mình búi tóc thành một cái đuôi ngựa cao, trâm ngọc oánh nhuận cài lên trên, cắm giữa tóc quả thực khiến gương mặt kia càng thêm rực rỡ lấp lánh. Chu Tử Thư vừa lòng gật gật đầu, lại ném cho Ôn Khách Hành một miếng vải đen che mặt. Sau khi chuẩn bị xong, hai người lặng lẽ ra khỏi thành, dưới bầu trời đêm, ngọn đuốc chiếu ra ngoài thành Tấn Châu hoang vu, cùng 21 thân ảnh đĩnh bạt. 21 người này bao gồm 18 người trẻ tuổi, Hàn Anh, Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành. Hàn Anh đã nói qua mục tiêu nhiệm vụ với họ, cũng chính là bứng đi phân đà của Độc Hạt gần Tấn Châu. Sau đó tạo hiện trường chết giả, khiến cho người khác nghĩ rằng bọn họ đồng quy vu tận. Bọn họ đều là sát thủ được Thiên Song huấn luyện, đều không cần Chu Tử Thư trực tiếp sắp xếp, vận khinh công tự mình lặng yên không một tiếng động ẩn mình vào trong bóng đêm. Gần hai canh giờ sau, mọi người tới gần phân đà của Độc Hạt. "Trước hừng đông phải xử lý sạch sẽ." "Đã rõ!" 19 người ngắn gọn phân công với nhau, đột phá cửa thủ vệ lẻn vào bên trong. Hàn Anh là thống lĩnh chỉ thấp cấp hơn Chu Tử Thư, trước khi hắn rời đi còn cố ý nhìn người bên cạnh trang chủ một cái. Thân hình thật quen mắt, thế nhưng Hàn Anh lại không nghĩ ra đây là vị đồng liêu nào trong Thiên Song. Từ từ, đây là Ôn công tử! Hàn Anh nhìn cây quạt trong tay Ôn Khách Hành, suy nghĩ tức khắc chuyển biến, hắn đánh giá Ôn Khách Hành trên dưới một lượt, sau đó có chút hận rèn sắt không thành thép mà trừng mắt liếc Ôn Khách Hành một cái. Ngày hôm qua Ôn Khách Hành mới nói với Hàn Anh bảo đảm mình sẽ biết chừng mực, hôm nay lại đi theo trang chủ đến nơi làm nhiệm vụ, còn mang theo một cây trâm dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của địch như vậy. Độc Hạt thủ đoạn âm ngoan, với võ công của trang chủ nến phân thân bảo hộ Ôn Khách Hành nói không chừng cũng sẽ bị thương. Hôm qua Hàn Anh không nên tin tưởng mỹ nam nhân này mới đúng! Nhiệm vụ ngay trước mắt, Hàn Anh không thể nghi ngờ quyết định của Chu Tử Thư, chỉ nói với mình lát nữa phải chú ý tình huống của trang chủ bên này nhiều hơn một chút là được. Nhìn 19 người kia đi xa, Ôn Khách Hành sâu kín mà thở dài: "A Nhứ, ta nên giải thích với bọn họ như thế nào đây, thực ra với nghiệp vụ của Thiên Song ta rất lành nghề đó." "Vậy lát nữa đệ phải biểu hiện thật tốt, bọn họ nhìn thấy sẽ rất vui mừng." Chu Tử Thư vô tội mà chớp chớp mắt, từ bên hông rút Bạch Y kiếm ra, phi thân trực tiếp vượt qua tường vào bên trong phân đà. Ôn Khách Hành vận khinh công đuổi theo y, hai người họ một người cầm kiếm một người cầm quạt, có thể nói là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật. Phân đà này tuy rằng cũng không phải nơi tọa trấn của Tứ Đại Thích Khách, nhưng cũng không ít cao thủ, mặc dù vậy thì cho dù là cao thủ gì thì hai người Ôn Chu liên thủ cũng đánh không đủ. Hàn Anh lo lắng cho an toàn của Chu Tử Thư, cố ý kéo vòng chiến đến gần hai người Ôn Chu, liền có được tầm mắt tốt để quan sát tình hình của hai người bên này, Ôn công tử ngày thường hay làm nũng với trang chủ, nhưng hôm nay lại vô cùng bình tĩnh, thành thạo mà thu hoạch tính mạng của địch nhân. Thì ra vị Ôn công tử này không phải là một bình hoa xinh đẹp, võ công này chỉ sợ là không phân cao thấp với trang chủ! Quả nhiên ánh mắt của trang chủ rất độc, ngày đó ở tửu lâu liếc mắt một cái đã nhìn trúng Ôn công tử. Thiên Song chiếm được tiên cơ, lại có hai sát thần Ôn Chu ở đây, sau khi kết thúc trận chiến chỉ có hai người bị thương nhẹ, việc này còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng. Bọn họ thay y phục của Thiên Song ra mặc lên xác chết thay đã chuẩn bị trước, vận chuyển hỏa dược tới, sau đó trong tiếng vang kinh thiên động địa mà cao chạy xa bay. 18 người kia không biết kế hoạch cụ thể của Chu Tử Thư, Hàn Anh thì biết. Trước mắt Chu Tử Thư đem nhiệm vụ an trí 18 người này giao cho Hàn Anh, Hàn Anh lại hy vọng có thể cùng Chu Tử Thư trở lại vương cung Tấn Châu. "Hàn huynh đệ yên tâm, có ta ở đây, trang chủ của các ngươi tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." "Vậy làm phiền Ôn công tử." Vừa mới lĩnh hội được võ công của Ôn Khách Hành, lúc này lại được hắn đảm bảo, Hàn Anh tức khắc liền yên lòng, nghĩ thầm trang chủ phu nhân biết võ công quả thật vô cùng thuận tiện a. Hàn Anh lại lần nữa ôm kiếm hành lễ với Chu Tử Thư: "Vậy thuộc hạ theo chân bọn họ ở ngoại thành Tấn Châu chờ tin tức của trang chủ." Nhìn 19 người kia đi xa, Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành mới xoay người hướng trong thành Tấn Châu lao đi. Hết chương 11. Edit + Beta: Ngáo Đã đăng: 20:36 - 02/11/2021
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]