Phòng của Chu Tử Thư được bố trí rất đơn giản, từ bình phong đến lư hương, đều mộc mạc giản dị, nhưng hôm nay trên ghế lại có thêm một Ôn mỹ nhân, thật sự có thêm chút màu sắc.
Ôn Khách Hành mặc áo trong màu trắng bị trói trên ghế, mất hồn mất vía.
Rõ ràng mình định chọc người trước, sao bắt đầu lại một lần nữa, cảnh ngộ đã hoàn toàn khác trước rồi?
Thật ra Ôn Khách Hành không ngại xảy ra chuyện như thế này với Chu Tử Thư.
Nhưng nếu Chu Tử Thư cứ như vậy mà làm hắn, thật sự là không được, không phù hợp với phong phạm hành sự của Ôn Khách Hành hắn.
Ui da!
Cổ tay bị trói quá chặt.
Ôn Khách Hành muốn đoạt lại quyền chủ động, do dự một lát xem mình có nên chấn vỡ ghế dựa thoát khỏi trói buộc, hay nên ngoan ngoãn ngồi suy nghĩ xem tâm tư của Chu Tử Thư như thế nào.
Rốt cuộc Ôn Khách Hành vẫn tiếc không muốn làm hư đồ của Chu Tử Thư.
Thời gian chờ đợi vô cùng gian nan, không có cách nào động đậy, Ôn Khách Hành chỉ có thể dùng mắt quan sát căn phòng này. Nơi này không có đồ vật nào quen thuộc với hắn, trừ kiện áo choàng trên giường kia......
Kiện áo choàng màu xanh lam kia, y đã từng mặc đi chịu chết.
"Nhìn giường ta như vậy, chờ không kịp sao?"
Ôn Khách Hành ngồi ghế dựa cách cửa rất xa, Chu Tử Thư lặng yên không một tiếng động mà tiến vào, không biết Ôn Khách Hành đang thất thần cái gì, càng muốn trêu chọc hắn.
Ôn Khách Hành: "......"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-chu-dong-nhan-chu-thu-linh-va-on-coc-chu-tuong-phung/1153989/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.