Mang tâm trạng hoảng hốt, cũng không biết mình sắp sửa đi đến nơi nào. Trên đường người qua kẻ lại thật náo nhiệt đông đúc, nước mắt hình như muốn rơi xuống. Chợt nhớ trước đây không lâu chính là vào cuối mùa thu, khí trời u ám lạnh lẽo, tôi tựa đầu vào trong ngực Đường Tống, ấm áp đến tột cùng, mà giờ này, trong ngực hắn đang ôm lấy người nào?
Nhớ về kỷ niệm, trong lòng không khỏi sinh ra một tình cảm cứng rắn. Cuối cùng là tôi không buông tay, muốn tôi đem hai tay dâng Đường Tống cho người khác, tôi không cách nào làm được.
Tâm ma trong lòng khiến cho mọi sự vật đều thay đổi. Tôi theo suy nghĩ của mình đi tới bệnh viện quen thuộc— Tô Gia Minh đúng lúc ở chỗ đó.
Khi tôi đi là buổi trưa, đúng thời gian nghỉ ngơi, hắn đang bưng một chén mì thịt bò phần phật phần phật hút.
Tôi trực tiếp ở trước mặt hắn ngồi vào chỗ của mình, không đợi hắn hỏi, nói thẳng, Phạm Vận hủy bỏ đính hôn trở về, cha mẹ Đường Tống cũng không còn ngăn cản, cuối cùng để cho bọn họ ở chung một chỗ.
Tô Gia Minh tựa hồ là bị tin tức này làm cho giật mình, thật lâu mới đem thức ăn trong miệng nuốt xuống bụng.
Vậy cậu định làm như thế nào? Hắn hỏi.
Giúp tớ. Tôi chỉ nói hai chữ này.
Tô Gia Minh cúi đầu, lông mi của hắn dài mà cong, giống như khi còn bé. Tôi nhớ được lúc ấy ở trước mặt tôi, hắn thường xuyên làm ra cử động nho nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-ao-nho/1903401/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.