Nói làm là làm, việc này không thể kéo dài, vì vậy, thừa lúc Đường Tống đi xem xét tình hình, Tần Lệ ra ngoài mua thức ăn, tôi đi đến giường bệnh của Dương Dương.
Thật ra cậu ta tính ra cũng không quá thân thiết, bình thường tụ họp cũng không nói với nhau mấy câu, có thể nguyên nhân lúc đầu là do cậu ta cũng là người thầm yêu tình địch của tôi, tôi và cậu ấy vẫn duy trì một khoảng cách. Cho nên hiện tại đơn độc ở chung một chỗ có chút lúng túng.
Dương Dương nhìn qua thương tích không nhẹ, khắp nơi đều băng bó, trói thêm mấy vòng nữa chắc cũng thành xác ướp luôn. Nhìn tôi đi vào, đứa nhỏ này có chút ngạc nhiên, cố cười, nói – “chị dâu, sao lại tới đây”
“Tới thăm anh một chút” – tôi cũng cười.
Sau khi cùng cậu ta khách sáo, tôi quyết định nói thẳng, sắp xếp lại suy nghĩ, trực tiếp hỏi – “Dương Dương, anh cảm thấy Tần Lệ thế nào?”
“Chị dâu, cô là có ý gì?” – Dương Dương biết tôi tới thăm cậu ta là có dụng ý.
“Anh đừng nghi ngờ, tôi chỉ muốn biết, trong lòng anh, Tần Lệ rốt cuộc như thế nào?” – thái độ của tôi đặc biệt chân thành.
“Tần Lệ, vô cùng tốt” – Dương Dương bắt đầu khách sáo với tôi.
“Tốt đến có thể làm cho anh cam tâm tình nguyện cưới làm vợ hay không?” – tôi dõi theo cậu ta.
“Chị dâu, việc này…….” – Dương Dương có chút cứng họng.
“Dương Dương, đừng trách tôi xen vào chuyện của người khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-ao-nho/1903393/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.