Trong phòng không bật đèn, cửa cũng không đóng, nhờ thế chút ánh sáng từ bên ngoài đã lọt qua khe hở.
Phó Tinh Nhàn ngồi trên sô pha, im lặng lắng nghe tiếng nói chuyện to nhỏ ở bên ngoài.
Hình như hai người đã đi đến chỗ khác, không còn ngồi ở phòng khách nên tiếng trò chuyện rất nhỏ, khó có thể nghe rõ họ đang nói gì.
Phó Tinh Nhàn xoa mặt.
Lúc Tống Huệ Nhiên hào hứng, bà sẽ lấy lịch sử đen tối của anh ra nói, mà bình thường anh cũng mặc kệ để bà muốn làm gì thì làm.
Sau cùng, bà vui vẻ, ba của anh cũng vui vẻ theo, bầu không khí gia đình cũng theo đó tốt hẳn lên.
Nhưng nếu ngăn không cho bà nói, đến tối ba anh quay về sẽ phải dỗ vợ. Lúc đó phần công việc sẽ ném lại cho anh, cuối cùng người mệt mỏi nhất là anh chứ chẳng phải ai khác.
......
Nhưng đối tượng lần này là Văn Cảnh.
Phó Tinh Nhàn đứng dậy, đầu lưỡi ấn xuống hàm dưới, chợt cảm thấy không ổn tí nào.
Khi anh đi rồi quyền chủ động sẽ nằm trong tay Tống Huệ Nhiên, dù bà nói gì thì người nghe cũng tin răm rắp.
Anh đẩy cửa bước xuống lầu, lần theo tiếng nói bước vào phòng đọc sách ở lầu một.
Gọi là phòng đọc sách cũng không đúng lắm vì nhìn nó giống một không gian nhỏ để thư giãn hơn. Trên tường là kệ đựng sách, tranh vẽ và đồ chơi của Phó Nhạc, ở giữa phòng được trải một tấm thảm lớn hình tròn, và cậu bé đang ngồi chơi bàn tính của mình trên đó.
Văn Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515306/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.