Công tắc vòi nước bị ấn xuống, tiếng nước ngừng chảy, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Một tay bưng đĩa đựng quả anh đào, một tay kia ấn ấn lên quả đỏ, nước ướt cả bàn tay, nhỏ giọt rơi xuống bồn.
Phó Tinh Nhàn đặt đĩa lên bàn, ngón tay thon dài cầm một quả anh đào, quay đầu lại, "Tôi vừa ăn đấy, thì sao..."
Đứng trước mặt anh là thiếu niên đang mím môi, đuôi mắt ửng hồng, sống mũi thanh tú nhăn lại, trên mặt đầy vẻ tủi thân.
Alpha cao lớn hô hấp cũng muốn ngừng lại, nuốt xuống lời nói khiêu khích.
"Mới ăn có một quả thôi."
"Thật sao?" Vẻ mặt Văn Cảnh nghi hoặc, đi cà nhắc đến bên cạnh anh, vừa quan sát vừa đếm số quả anh đào, "Năm, mười, mười lăm...."
Hai người đứng rất gần nhau, cái đầu xù xù cọ lên cánh tay Phó Tinh Nhàn, làm anh cảm thấy rất ngứa.
Làn da sau gáy trắng nõn, không hề cảnh giác mà đung đưa trước mắt anh.
Anh rũ mắt và đưa tay ra.
"Văn Cảnh."
Thiếu niên còn đang không biết mình phạm tội: "Ba mươi, ba mươi lăm.... Cậu kêu tôi cái gì?"
"Há miệng."
Môi Văn Cảnh đụng phải thứ gì đó tròn tròn lạnh lạnh.
Là quả anh đào lúc nãy bị lấy đi, tính ra cậu ta vẫn còn chút lương tâm đó.
Văn Cảnh há miệng, cắn quả anh đào, môi cậu vô tình chạm vào ngón tay của Phó Tinh Nhàn, nó cũng lành lạnh ướŧ áŧ như quả anh đào ấy.
Ngón tay dừng lại một chút rồi mới rút tay về.
"Anh đào trước khi bỏ vào tủ lạnh đều rửa qua rồi, cậu không nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515276/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.