Làm hết cả hồn!
Trái tim cậu đập loạn xạ, xém chút nữa là nổ luôn rồi.
Văn Cảnh vuốt vuốt ngực, hít vào thở ra mấy lần, sau đó mới chậm chạp nhìn cái dấu vết kia.
Da không có bị trầy, nhưng vết cắn hơi sâu, hơi sưng đỏ lên.
"Cái này... là ai làm vậy?"
Phó Tinh Nhàn lạnh lùng hừ một cái: "Cậu đoán xem?"
"Không thể là tôi được, tôi chỉ là một Omega..." Văn Cảnh vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh thấu xương kia, thì không dám nói nữa.
Phó Tinh Nhàn rũ mắt xuống, cầm bàn tay đang đặt trước ngực mình, đưa lên môi Văn Cảnh: "Nào, cắn một cái đi, để cậu tự đối chiếu dấu răng."
Văn Cảnh rụt tay lại, giấu sau lưng, nhoẻn miệng cười khoe tám cái răng đầy tiêu chuẩn: "На ha ha... Ngại quá, tôi còn tưởng lúc đó là mơ."
"Mơ?" Phó Tinh Nhàn nhướng mày, "Ở trong mơ cậu muốn đánh dấu ai?"
"Thì..." Văn Cảnh đẩy cánh tay đang chống trên sô pha của anh, "Cậu ngồi xa ra chút được không, chứ như vầy tôi có hơi sợ."
Phó Tinh Nhàn đơ người trong vài giây.
Có lẽ vì ngược sáng nên con ngươi màu hổ phách của anh đen như mực, không thể nhìn ra cảm xúc gì.
Ánh mắt anh đặt trên gương mặt của Văn Cảnh, anh từ từ lùi về, ngồi vào sô pha bên cạnh.
"Rồi nói đi."
Văn Cảnh cúi đầu, sờ sờ mũi: "Nói cho cậu biết cũng được. Thật ra tôi vẫn luôn thích một người..."
Đó là chuyện của nhiều năm về trước, cậu đã chạy khỏi nhà vì biến cố gia đình, sau đó lại lạc đường.
Xung quanh là khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515271/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.