Khi Văn Cảnh tỉnh lại, cậu thấy mình đang nằm trên giường, trên người được đắp một cái chăn mỏng mềm mại.
Trần nhà màu vàng nhạt, ánh đèn ấm áp, đồ nội thất theo phong cách cổ điển, tất cả như nói với cậu rằng, đây không phải là nhà của cậu.
Tiếng bước chân đang tới gần, Văn Cảnh quay đầu nhìn, nhưng lại cảm giác cơ bắp phía sau hơi cứng, vị trí sau gáy bỗng ẩn ẩn đau nhói.
Cậu dùng hai tay chống đỡ, xoay người lại, khi nhìn rõ là ai tới, thì kinh ngạc nói: "Cô ạ?"
"Con tỉnh rồi," Tống Huệ Nhiên ngồi ở mép giường vỗ vỗ lên tay cậu, "Thấy thế nào? Tiêm thuốc ức chế vào, có thấy khó chịu chỗ nào không?"
Văn Cảnh đưa tay chỉ chỉ, "Đau ở đây ạ."
Tống Huệ Nhiên kinh ngạc: "Đau cổ?"
Bà chưa từng nghe nói qua Omega nào động dục sẽ bị đau cổ.
Văn Cảnh: "Cô ơi, là Phó Tinh Nhàn đã cứu con ạ? Vậy cậu ấy đâu rồi ạ?"
Tống Huệ Nhiên gật đầu: "Nó vừa tiêm thuốc ức chế và đang làm vài kiểm tra nhỏ. Chút nữa cô sẽ kêu bác sĩ qua xem cho con, con đã ăn tối chưa?"
Văn Cảnh: "Dạ chưa."
Tống Huệ Nhiên kêu bảo mẫu mang một chén cháo đến đây, rồi đưa cho cậu.
"Lúc kiểm tra có lấy máu, nên đây là cháo để bổ máu." Bà sờ sờ đầu cậu, "Vừa mới phân hóa nên cơ thể và tinh thần đều rất yếu, nên rất cần phải tĩnh dưỡng. Cô có liên hệ tới chủ nhiệm lớp con, thầy ấy nói nhà con hơi bất tiện, không có ai chăm sóc. Nếu được thì con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515269/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.