Viện Phúc lợi Omega khác với những trại trẻ mồ côi bình thường khác ở chỗ nó chỉ tiếp nhận những trẻ mồ côi có giới tính thứ hai là Omega. Các Omega vốn rất ít, nên điều kiện sinh hoạt ở đây cũng không tệ lắm, mức độ an ninh cũng cao hơn nhiều so với khu nhà hiện tại của Văn Cảnh.
"Em không cần, thầy thấy có khi nào mà em ở lâu dài được trong viện phúc lợi không?" Văn Cảnh từ chối.
Trương Sơn gãi đầu.
Nãy giờ hắn chỉ lo nghĩ cho chị gái mà quên mất rằng anh Cảnh cũng cần có người quan tâm chăm sóc, hắn cảm thấy rất áy náy nên nói: "Hay là đến nhà tôi đi? Ba mẹ của tôi nhất định...."
Mặt Văn Cảnh nhăn nhó, vừa định nói thì bị thầy Lưu cướp mất lời: "Thôi khỏi diễn, đừng có tính tới tuồng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén để qua mặt yêu sớm!"
Trương Sơn xém chút nghẹt thở, hắn nào tính tới chuyện đó?
A và O thì không thể trở thành bạn tốt sao!
"Vậy thầy nói xem thầy tính thế nào?"
Văn Cảnh khịt mũi: "Thôi không có việc gì cần lo đâu."
Sau một hồi thảo luận cũng không đưa tới được kết quả gì, cả văn phòng đều rơi vào im lặng.
Dong dong dong.
"Thưa, thầy Lưu, em tới đưa bài thi ạ."
"Sao lại là Tiểu Phó? Vào đi."
Phó Tinh Nhàn đặt bài thi trên bàn, nhìn sang Văn Cảnh ngả ngớn trên sô pha mà chơi điện thoại, sau đó lại nhìn lướt qua Trương Sơn đang đứng ở góc tường.
"Thầy Lưu, mọi người đang gặp rắc rối gì sao? Em nghe được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515262/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.