Văn Cảnh vẫn không thay đổi tư thế, vẫn như cũ gục trên bàn.
Cậu vẫn không hiểu được.
Cứ như vậy mà phân hóa thành Omega sao, nhưng đối tượng của cậu cũng là Omega, lại còn có pheromone anh đào, còn mềm mại hơn cậu, thế nhưng tại sao cậu lại bị phân hóa thành thế này?
Nhưng cậu cũng không rối rắm được bao lâu, vì mùi hương trên người cậu tỏa ra ngày càng nồng, hình như còn có chút ngọt ngấy.
Văn Cảnh gục ở trên bàn, chậm rãi cứng ngắc quay đầu lại nhìn bạn cùng bàn từ khe hở tóc mái.
Phó Tinh Nhàn đang cúi đầu viết cái gì đó vào vở.
Anh lại đeo cặp kính vàng đó vào, kiểu dáng kính hơi lạ, càng kính màu gỗ hơi lớn nhưng nhìn tổng thể thì rất ổn.
Không nhìn thấy có gì kì lạ, hình như là không ngửi thấy?
Tiếng giấy xé xoẹt một tiếng.
Phó Tinh Nhàn đem thước bỏ vào trong hộp bút, tay phải đẩy qua một tờ giấy.
Mép giấy được cắt gọn gàng, hoàn toàn vuông góc với đường kẻ ngang của cuốn sách, vị trí đầu dòng được viết ngay ngắn: "Thấy ổn hơn chưa?"
Nét chữ rất có tinh thần, giống như con người của anh.
Văn Cảnh từ chối hơn thua với nét chữ này.
Cậu nhỏ giọng nói: "Không ổn lắm."
Đang rất hụt hẫng và hoang mang.
Cậu cảm thấy hối hận vì đã không nghe giảng giờ sinh lý và đọc cuốn sách nhỏ kia.
Phó Tinh Nhàn kéo tờ giấy lại, viết tiếp: "Có cần giúp đỡ không?"
Văn Cảnh không nói lời nào.
Phó Tinh Nhàn viết: "Cậu suy nghĩ xem cậu đang cảm thấy như nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515254/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.