Phó Tinh Nhàn đứng ở bậc cuối cùng của cầu thang, lần này anh không đeo kính.
Đôi mắt màu hổ phách không che chắn tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, vài tia sáng như lóe lên trong mắt.
Đôi mắt anh từ từ nhìn xuống.
Văn Cảnh cảm thấy như có ai đó chăm chú nhìn môi của mình, trong lòng nháy lên cảm giác rõ ràng mãnh liệt.
Cậu đang định hỏi anh nhìn cái gì, thì lại nghe anh nói -
"Văn Cảnh?"
Âm thanh rất êm tai.
Văn Cảnh phút chốc cảm thấy tên của mình khi được gọi lên cũng có chút dễ nghe.
Cậu xoa xoa ngón tay đang ngứa ngáy, khó hiểu nhướng mày hỏi: "Phó Tinh Nhàn?"
Phó Tinh Nhàn cười nhẹ: "Hẹn gặp lại cậu vào ngày mai."
Sau đó anh đi xuống bậc thang, tự nhiên gật đầu chào hỏi với Trương Sơn, rồi ngược hướng bọn họ mà đi.
Văn Cảnh nhíu mày.
Tên cũng bị người ta biết rồi, có phải cậu ta muốn trừ điểm mình không. Nhưng mà cậu ta khá thân thiết với thầy Lưu, có phải lại muốn cậu phải ngồi xoát bài thi nữa không.
Cậu quay đầu nhìn về phía Trương Sơn, thấy con người to cao tay chân đang không biết nên đặt ở đâu, so với khi bị U2 dạy bảo thì bây giờ nhìn còn khẩn trương hơn.
Văn Cảnh: "........ Cậu đang làm gì vậy?"
"Hội trưởng!! Hội trưởng mới vừa chào tôi!"
Văn Cảnh yên lặng nhìn theo bóng lưng của Phó Tinh Nhàn, có chút ghét bỏ đồng đội ngu ngốc ở bên cạnh.
Cậu lặng lẽ so sánh hai người ở trong lòng, cả hai đều có vóc dáng tựa tựa nhau, nhưng Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/515252/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.