"Vâng, con sẽ nói lại chuyện này với ba con..." Phó Tinh Nhàn sắp xếp tài liệu rồi bỏ vào túi đựng.
Văn Vũ Bạch nhấp ngụm trà, đứng lên nói: "Cứ quyết định vậy đi. Trưa nay con ở lại ăn trưa luôn ha? Đồ ăn dưới căng tin khá ổn và có cả buffet nữa."
"Dạ được." Phó Tinh Nhàn gật đầu, sau khi chào các chuyên gia kỹ thuật thì rời khỏi phòng họp.
Do cửa phòng họp mở nên dù đi được một đoạn anh vẫn có thể nghe thấy tiếng thảo luận nho nhỏ về anh.
"Thằng bé này có thể..."
Phó Tinh Nhàn không định nán lại nghe nhưng hơi cau mày khi nhìn vào phòng làm việc bên cạnh.
Lúc anh mới đến, hầu hết mọi người đang nghiêm túc làm việc trước máy tính, nhưng hiện tại đã vắng mặt kha khá rồi. Số người còn ngồi lại làm việc thì đang gõ phím cực kỳ nhanh, có điều vẻ mặt họ trông phấn khích quá, chẳng giống gõ mã code một chút nào.
Phó Tinh Nhàn rẽ vào cầu thang, anh vừa bước xuống vừa tự hỏi liệu mọi người ở đây có hoà đồng không và Văn Cảnh có thể thích nghi được hay không.
Tới khi bước vào văn phòng lớn nơi Văn Cảnh làm việc, anh mới hiểu tại sao lầu trên vắng người như thế... bởi đa số họ đều ở tầng này.
Alpha và Beta vây kín bàn của Văn Cảnh đến nỗi không thể thấy được mặt cậu. Phó Tinh Nhàn chỉ có thể nghe được giọng Omega của anh đang nói chuyện với người khác và ngửi được mùi tóc của ai đó đã nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/3717637/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.