"Cảm ơn bác tài."
Văn Vũ Bạch quét mã QR thanh toán tiền rồi xuống khỏi taxi.
Một cơn gió lạnh thổi qua, ông quấn chặt chiếc khăn quàng cổ rồi bước vào tòa nhà đợi bay.
Người đến người đi trên sân bay, có người đoàn tụ sau bao ngày xa cách, vội ôm nhau kể lại chuyện xưa.
Cũng có phụ huynh đang cằn nhằn với con cái: "Chơi chơi chơi chỉ lo chơi bời, thi cuối kì như thế mà vẫn du lịch được, chiều con riết con sinh hư..."
Văn Vũ Bạch nhìn về phía băng chuyền hành lý qua cửa kính, khóe miệng cong lên.
Văn Cảnh thi cuối học kì một lớp 11 được hạng hai, tuy không giỏi bằng cậu nhóc nhà Phó nhưng như vậy cũng giỏi lắm rồi.
Bắt đầu từ học kỳ sau, con trai ông sẽ học ở thành phố C. Ông đã liên hệ với nhà trường, hy vọng là thằng bé có thể sớm thích nghi với cuộc sống nơi đây.
Văn Vũ Bạch đã dọn dẹp xong căn hộ mới thuê có hai phòng ngủ, giờ chỉ đợi con trai chuyển vào thôi.
Ông tin là hai bố con có thể chung sống hòa thuận với nhau.
Cuối cùng cũng trông thấy chuyến bay của Văn Cảnh trên bảng điện tử, hành lý của cậu có lẽ được đưa ra rồi.
Người cha già mong ngóng kiếm tìm bóng dáng cậu con trai cao hơn 1m8 trong đám đông, thế nhưng tìm mãi vẫn không thấy đâu.
Một lúc sau ông chợt nhớ ra có thể gọi điện hỏi, nhưng vừa lấy điện thoại ra thì đã nghe thấy giọng nói quen thuộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/3713278/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.