Thể lực của Alpha và Omega khác biệt như trời với đất vậy.
Văn Cảnh bị Chư Vinh lôi xuống hai tầng mà chẳng phản kháng được chút nào. Hắn kéo cậu bước qua cửa chống cháy rồi đi vào một cánh cửa nhỏ khó thấy ở phía cuối hành lang.
Văn Cảnh bị đẩy ngã xuống đất, yếu ớt vịn vào tường thở dốc.
Căn phòng không có cửa sổ, chút ánh đèn lờ mờ làm cậu chỉ có thể thấy những chiếc kệ hàng và số lượng lớn các dụng cụ vệ sinh của khách sạn.
Bỗng một mùi chua giống như mùi lên men dần lan tỏa trong không khí.
Chư Vinh đang tiết ra pheromone đã khóa trái cửa lại, sau đó bước đến chỗ cậu.
Việc chủ động tiết pheromone sẽ khiến nồng độ pheromone dày hơn, có thể làm ảnh hưởng tới cả những Omega đã đánh dấu.
Văn Cảnh ngẩng đầu, nghiến răng nói: "Ba anh chịu án tù chung thân, anh cũng muốn vào tù với ông ấy đúng không?"
Chư Vinh bước lại gần thêm với vẻ mặt u ám.
Văn Cảnh: "Mẹ anh chỉ còn mình anh thôi, nếu anh cũng..."
Chư Vinh cười nhạo: "Đây chẳng phải là điều mày mong muốn sao?"
Văn Cảnh lùi lại dựa sát vào tường: "Anh nói vậy là sao?"
"Bạn trai mày là con của chủ tịch Tập đoàn Phục Hưng." Chư Vinh ngồi xổm xuống, đưa tay vuốt ve khuôn mặt cậu, "Mày nghĩ bây giờ tao thả mày đi thì họ sẽ tha cho tao à?"
Bàn tay đã trở nên khô ráp vì thường xuyên tiếp xúc với chất tẩy rửa từ từ trượt xuống bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/3435669/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.