Bên trong cửa hàng đồ suit may sẵn cao cấp được bài trí rất trang nhã.
Tống Huệ Nhiên ngồi trên sô pha ôm Phó Nhạc, cau mày xem lướt qua các bộ suit trên trang sản phẩm.
Văn Cảnh đứng kế bên nhìn bảng giá năm con số ở khu vực trưng bày với vẻ mặt ngờ nghệch.
Phó Tinh Nhàn xoa đầu cậu: "Lần này hơi gấp nên chỉ đặt may được vài bộ, lần sau nhất định sẽ đặt may toàn bộ cho cậu."
Văn Cảnh: "Tớ chỉ tham dự tiệc rượu thôi mà, có cần bỏ nhiều tiền như thế chỉ để mua quần áo không?"
Phó Tinh Nhàn: "Vì đây là lần đầu cậu đi nên phải gặp rất nhiều người đó."
Văn Cảnh ngước mắt nhìn anh: "Nếu buộc phải mặc suit thì cậu không có bộ nào nhỏ cho tớ mượn mặc à? Cần gì mua bộ mới?"
Phó Tinh Nhàn nhanh chóng bắt được trọng điểm, anh cong môi: "Cậu muốn mặc quần áo của tớ hả?"
Văn Cảnh: "Không được sao?"
"Đồ của tớ chẳng hợp với cậu." Phó Tinh Nhàn nắm lấy tay cậu rồi xoa nhè nhẹ, sau đó ghé sát vào tai cậu thì thầm: "Nếu cậu muốn mặc thì đợi tới lúc về nhà có thể mặc cho một mình tớ xem."
Văn Cảnh mím môi đánh vào người anh: "Các bạn khác trong Hội học sinh có biết cái tính cợt nhả này của cậu không?"
"Cợt nhả chỗ nào chứ? Tớ cũng từng mặc quần áo của cậu rồi." Phó Tinh Nhàn nhét tay Văn Cảnh vào túi áo khoác của mình.
Ở bên này, Tống Huệ Nhiên bỗng thở dài thườn thượt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/3333004/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.