Phó Tinh Nhàn bước vào nhà tắm.
Văn Cảnh mất một lúc mới lấy lại bình tĩnh, cậu dọn dẹp và chỉnh lại quần áo, sau đó lấy chăn trùm kín đầu.
Việc chạy ngôn ngữ kịch bản* đã bị quên lãng từ lâu, hiện giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ được rằng "Vãi, không ngờ cậu ấy dám làm chuyện đó với mình".
*Ngôn ngữ kịch bản-Script (hay scripting language) là khái niệm dùng để chỉ loại ngôn ngữ mà máy tính có thể thông dịch và chạy trực tiếp câu lệnh từ file nguồn mà không cần đến trình biên dịch (compiler).
Cậu trở mình vùi đầu xuống dưới gối, tự hỏi nếu mình là Phó Tinh Nhàn thì có dám làm tới bước này không.
Nghĩ mãi cũng chẳng có kết quả gì.
Cậu chưa thấy Tinh Nhàn bé bao giờ, thiếu thông số cần thiết nên không nói trước được.
Một lúc sau, Phó Tinh Nhàn ngồi xuống giường khi người còn âm ẩm, anh kéo Văn Cảnh ra khỏi đống chăn gối trên giường.
"Cậu buồn ngủ hả?"
Văn Cảnh chững lại vài giây, sau đó vòng tay ôm cổ anh, hôn lên đôi môi mỏng.
Hừm, mùi bạc hà thơm mát.
Lần này Phó Tinh Nhàn là người chẳng nhịn nổi trước, anh vội quay đầu đẩy cậu ra: "Thôi, đến giờ đi ngủ rồi."
Văn Cảnh không định dừng lại nên ôm anh chặt hơn.
Phó Tinh Nhàn ngả người về sau, vô tình mất thăng bằng và bị cậu đẩy ngã xuống giường.
"Văn Cảnh..." Ngay lúc Văn Cảnh lấy hơi, Phó Tinh Nhàn liền gọi tên cậu, "Đừng làm vậy."
Văn Cảnh tiếp tục chặn miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/1909778/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.