Tiêu Sắt cau mày: "Anh nói vậy là sao?"
"Tôi vừa nhận được kết quả xét nghiệm máu của hai đứa, mức độ tương xứng tới 99%. Anh nghĩ xem, chúng có duyên với nhau thật đúng không?"
Phó Hoằng cầm bình rượu rót cho mình một ly và rót cho Tiêu Sắt một ly.
Tiêu Sắt:???
Tới 99%? Thực sự có độ tương xứng cao đến vậy sao?
Chẳng phải cao nhất là 80% à?
Gã sững sờ tự hỏi liệu mình có đang nghe nhầm hay không.
Phó Hoằng cụng ly với gã: "Hai đứa vẫn còn nhỏ, người làm cha mẹ cũng vất vả hơn nhiều..."
...
Trò chuyện thêm vài câu, khi Tiêu Sắt muốn hỏi gì đó nữa thì Phó Hoằng bỗng lên tiếng: "Một giờ hơn rồi, tới lúc con phải quay về trường đúng chứ?"
Phó Tinh Nhàn nhìn sắc mặt của ba rồi đứng dậy chào tạm biệt hai người.
Ô kính trên cửa sổ phòng vip khá lớn, lúc sắp bước lên xe anh có quay đầu nhìn lại, vừa hay thấy ba đang nhìn mình, đồng thời thấy cả Tiêu Sắt đang cầm ly rượu với bộ dạng chất đầy tâm sự.
Khi xe chạy tới nơi, trường vẫn chưa reng chuông vào tiết học.
Phó Tinh Nhàn đi thẳng đến văn phòng Hội học sinh, sau đó đóng cửa lại, đeo kính thông minh lên và gọi cho bác sĩ Tôn.
"Chú đã nói gì với ba con vậy?"
Bác sĩ Tôn: "Ờm... cũng không có gì, chú chỉ nói về độ tương xứng của hai đứa thôi, mà sao thế?"
Phó Tinh Nhàn: "Ba con có bảo chú giấu con chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/1876377/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.