Ban đêm, đèn trong phòng khách ngả vàng mang đến sự ấm áp và dễ chịu.
Ánh sáng hắt vào đôi ngươi của Alpha khiến nét mặt chợt hoảng hốt của Văn Cảnh phản chiếu rõ ràng hơn.
Cậu bỗng cảm thấy làn da sau gáy căng lên, tuyến thể nóng dần, như thể mình sắp bị đánh dấu.
Nhưng nó chẳng phải cảm giác lo sợ như lúc trước mà còn nhen nhóm trong đó chút mong chờ được chiếm giữ, trở thành của riêng anh...
Văn Cảnh ngẩng đầu, giọng điệu vô cùng chắc nịch: "Tôi nói rồi, tôi đã ký thỏa thuận bảo mật thông tin, không thể sử dụng bậy bạ được!"
Phó Tinh Nhàn mỉm cười, cụp mắt xuống: "Là không lục tìm được hay không tiết lộ ra bên ngoài được? Đến việc tìm kiếm cũng không thể thì cấp quyền đó có ích lợi gì?"
Văn Cảnh:...
"Chỉ không được tiết lộ ra bên ngoài thôi."
Phó Tinh Nhàn: "Vậy là tốt rồi. Cậu tự tìm kiếm đi, đừng kể với người khác là được."
Văn Cảnh híp mắt: "Cậu kỳ lạ thật đó, tại sao lại muốn tôi đi lục tìm kho pheromone?"
Cậu dừng một chút, đột nhiên nắm lấy tay anh, nói tiếp: "Chẳng lẽ cậu muốn tôi đi tìm người đó?"
Hôm qua vừa mới hôn cậu xong! Thế mà hôm nay lại đẩy cậu ra rồi! Văn Cảnh chợt thấy tủi thân ghê gớm.
Phó Tinh Nhàn xoa đầu cậu: "Cậu nghĩ gì thế? Hôm trước tôi có nói chuyện với bác sĩ Tôn, chú ấy bảo nếu không giải quyết vấn đề này thì sâu trong thâm tâm của cậu sẽ mãi mặc định rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-trong-mong-hoa-ra-la-alpha-co-vi-anh-dao/1876375/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.