Anh ngồi ở sofa ngoài phòng khách, lù lù giống như một bóng ma đang dõi theo tất cả từ trong bóng tối. Gương mặt thanh tú đẹp đẽ bị bóng tối nuốt chửng nên không ai nhìn ra được anh đang thất thần. Đầu óc anh lúc này hoàn toàn rối loạn, không biết phải làm sao để sắp xếp lại những suy nghĩ chồng chất trong đầu nên cứ ngồi đó ngây ra không động đậy.
"Ây zô, thiếu gia... Cậu đang dọa bà già này đó" Bác quản gia đi từ trên tầng xuống, nhìn thấy bóng người ngồi ở sofa mà giật mình
"Dì Trương, dì dang làm gì đó?" Anh nhìn thấy bà ấy đang cầm gì đó liền hỏi
"À, dì đang dọn chút quần áo của Lâm thiếu gia, đứa nhỏ này thật sự đáng thương mà... Để dì bật đèn lên nha" Dì Trương nhìn bộ quần áo trong tay mình không nhịn được thở dài
"Cậu ấy sao rồi.?" Anh nhíu nhíu mày đưa tay che mắt đang bị ánh sáng đèn làm cho mơ hồ
"Bây giờ đã đỡ hơn rồi, lúc cậu ấy mới tới đây, quần áo rồi chân tay lấm lem, hai bàn chân còn bị thương chảy máu, người đã nhỏ nhắn còn bị người ta ra tay tàn nhẫn mà bầm tím khắp nơi. Dì thấy ông chủ còn bảo, đứa nhỏ đó lúc tỉnh dậy không có ai bên cạnh liền khóc, còn rất sợ người lạ, bộ dáng giống như một con thỏ mới từ hang sói thoát chết trở về. Thật sự là đáng thương mà. Cũng không biết là kẻ nào nỡ đối xử với đứa trẻ ngoan như vậy, chắc chắc bị báo ứng mà"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594586/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.