Không biết cái máu biến thái từ đâu nổi lên mà anh ta bắt đầu theo dõi cậu nhóc từ sáng tới tối, cậu làm gì, ăn gì anh đều biết, còn biến thái tới độ cậu nhóc ăn gì thì anh phải hành thư ký đi mua bằng được để ăn cùng. Chắc người ta biết người ta zui...
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Mặc dù đang họp nhưng anh vẫn hướng ánh mắt về phía Tôn Thanh Thanh ra hiệu cho cô tới gần.
"Sếp nói đi" Tôn Thanh Thanh cúi đầu gần chỗ anh lên tiếng
"Tôi muốn ăn cháo" Anh nói nhỏ vào tai cô, tay lại chỉ chỉ vào màn hình máy tính xách tay của mình. Cảnh cậu đang đứng bếp nấu cháo đập vào mắt hai người
"..." Tôn Thanh Thanh có chút bất lực nhìn anh
"Làm thêm ngoài giờ, có thưởng" Anh nhìn cô kiên định
"Nhưng mà..." Tôn Thanh Thanh đang tính từ chối lại nhìn thấy có người bước vào đứng cạnh cậu trong bếp
"Xuyên... Hừ, bệnh viện hết việc làm rồi hay sao mà anh ta tới đó suốt thế, tối hôm trước mới tới rồi sao nay lại tới nữa vậy?" Anh nhíu mày, hai tay túm lấy cái màn hình máy tính, giọng điệu bực bội
"Anh không muốn người ta tranh thủ tình cảm của Lâm thiếu gia thì tới đó ở cùng cậu ấy đi. Chứ cứ ở đây đố kỵ này nọ, rồi đòi tôi mua mấy món trẻ con thì làm được gì hả sếp" Tôn Thanh Thanh chán nản nhìn anh sếp của mình, đối phó với mấy cái người mưu mô xảo quyệt thì từng bài từng bài dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594579/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.