"Tôi ổn... Anh không cần để ý tới tôi đâu" Cậu gạt hết nước mắt, ngoan ngoãn nói
"Đừng tỏ ra hiểu chuyện như vậy nữa được không. Nó chỉ khiến cậu thiệt thòi thêm mà thôi" Anh nhìn cậu như vậy, hàng lông mày vừa giãn ra một chút lại lập tức nhíu chặt lại
"Nhưng tôi không muốn ai thương hại tôi, cũng không muốn ai khó xử vì tôi. Tôi thì sao cũng được, chỉ cần mọi người vui vẻ thì tôi cũng sẽ không sao đâu" Cậu mím môi nói, càng nói giọng càng run rẩy, bất giác giọt nước mắt lại lăn xuống
"Có chắc mọi người vui thì cậu sẽ không sao chứ. Tôi là chồng cậu nhưng không ở cùng cậu, ở với người phụ nữ khác, tôi vui cậu sẽ vui chứ. Mọi người vui vẻ bên nhau chỉ có cậu là ở đây một mình cậu sẽ vui chứ. Cậu không muốn ai phải khó xử nhưng chính cậu lại đang khó xử với chính bản thân mình đấy" Anh cầm lấy hai tay cậu, nhìn vào đôi mắt long lanh đẫm lệ kia, đau lòng hỏi lại
"Nhưng mà... Hức, tôi sẽ bị nói là quái vật... Tôi sẽ bị nói là ích kỷ... Hức..." Từng tiếng nấc nghẹn khiến cho cậu nói trở nên không còn rõ ràng. Nghe từng câu hỏi của anh, những lúc cô đơn, những lúc lo lắng cả những gì cậu đã trải qua khiến cậu giống như vỡ òa trong cảm xúc của chính mình. Cậu bật khóc, tiếng khóc giống như cứa vào tâm can người đối diện từng nhát một, uất ức, nghẹn ngào
"Đôi khi, hãy ích kỷ một chút để bản thân được nuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594577/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.