"Sơ Mặc..."
"Tôi không sao đâu, anh cứ mặc kệ tôi" cậu ngồi một mình trong phòng, cơ thể nhỏ nhắn run lên từng hồi, khuôn mặt đã sớm ướt đẫm nước mắt
"Xin lỗi vì không nói với cậu sớm hơn" Anh đứng ngoài cửa, không biết phải làm thế nào, chỉ nhẹ giọng nói
"Không, là tôi ngốc nên chuyện rõ ràng như vậy cũng không hiểu" Cậu kiềm nén tiếng nấc nói với anh
Đúng, ngốc lắm, trân trọng một thứ không hề có thật, trân trọng một tình cảm không được đáp lại, lại trân trọng một người không yêu mình. Biết vậy nhưng làm sao ngăn cản được, cậu là đứa trẻ thiếu tình thương từ cha mẹ, bị người ta khinh ghét từ nhỏ, vì là omega, vì là mồ côi cha mẹ. Nên, cậu rất khao khát muốn có một người thật sự yêu thương mình quan tâm mình ở bên cạnh. Anh ấy cũng chỉ nghe theo sự sắp xếp của ông nội Bạch, không thể phản kháng, cậu cũng không thể cưỡng cầu. Mà... chuyện cưỡng ép như vậy không hợp pháp là phải... Mà đã không hợp pháp, không có hiệu lực, có nghĩa anh và cậu không phải là vợ chồng gì cả. Sau đó, cậu sẽ phải quay trở về quê, sống một mình, không ai bên cạnh... Rồi sẽ đi về đâu đây...
"Sơ Mặc, đừng suy nghĩ gì cả. Nếu tôi đã nói muốn ở cùng cậu thì chắc chắn là vậy, cho dù không phải là vợ chồng..." Anh gõ cửa liên tục, dùng giọng kiên định nói với người trong phòng. Anh hiện tại vẫn chưa biết tình cảm của mình hướng về đâu nhưng từ những gì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594569/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.