"Tiểu thư Ân Ly, đây là phòng của cô. Cô cần gì cứ nói với chúng tôi. Tôi xin phép." Dì giúp việc dẫn Lâm Ân Ly tới một căn phòng trống trên tầng hai đã được Bạch Xuyên sắp xếp người dọn dẹp từ trước
"Dì ơi..." Lâm Ân Ly gọi dì giúp việc lại, nhưng vì ngại ngùng mà không biết tiếp tục nói thế nào
"Tiểu thư, cô cứ nói đi" Dì giúp việc nhìn cô gái trước mắt mỉm cười để cô thấy thoải mái hơn một chút
"Cháu ở đây được không ạ? Tại sao anh của cháu lại không ở đây? Cháu muốn gặp anh cháu thì phải làm sao ạ? Còn nữa khi nào thì cháu đi học. Cả hành lý và sách tập của cháu đều không ở đây.... Cháu phải làm sao bây giờ..." Lâm Ân Ly giống như quá hoảng loạn, điên cuồng hỏi dì giúp việc. Có bao nhiêu câu hỏi là thể hiện được bấy nhiêu cái lo lắng. Khuôn mặt nhỏ nhắn, vẫn còn hơi tái đang nhăn nhó lại trông vừa thương vừa buồn cười.
"Tiểu thư, cô cứ bình tĩnh. Cả ông chủ và thiếu gia sẽ lo liệu cho cô. Còn Lâm thiếu gia anh trai của cô thì không ở đây, cậu ấy ở cùng với Bạch thiếu gia ở nơi khác. Nếu cô muốn gặp thì cứ nói với ông chủ một tiếng, ông ấy sẽ sắp xếp người đưa cô đi. Cô cứ yên tâm ở lại đây nha" Dì giúp việc vẫn cười vui vẻ nhìn Lâm Ân Ly, cũng tận tình mà giải đáp mọi câu hỏi của cô.
Trong lòng bà cũng mông lung một vài suy nghĩ, tuy bà tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594549/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.