"Dạ Nguyệt..." Cậu ngơ ngác đi tìm đứa em gái nhỏ quanh căn biệt thự.
"Em ở đây!" Dạ Nguyệt từ ngoài chạy vào, dáng vẻ thích thú nhìn người anh đang ngơ ngác kia của mình híp mắt hỏi
"Chuẩn bị xong chưa, ngày mai là em tới lớp rồi đó." Cậu mỉm cười xoa đầu Dạ Nguyệt
"Anh, bây giờ mới có một giờ chiều thôi mà, em còn muốn chơi một lúc nữa..." Dạ Nguyệt bĩu bĩu môi ghé qua ôm cậu để làm nũng.
"Ham chơi... Chút nữa thì Ân Ly tới, có muốn gặp lại chị hai không?" Cậu để mặc cho đứa nhỏ ôm, nuông chiều mà hỏi lại
"Muốn!!! Chị Ân tới... Vậy anh bác sĩ có tới không ạ??" Dạ Nguyệt mắt sáng như sao mà nhìn cậu, hớn hở giống như gặp được crush
"Có. Nhóc con mê trai..." Cái người vừa lù lù đi tới phía sau cậu đột ngột lên tiếng khiến hai anh em giật mình quay lại nhìn.
"Anh là âm hồn vất vưởng hả, sao cứ ngoi lên mà hù dọa người ta thế..." Dạ Nguyệt vì giật mình mà mắng anh
"Hay lắm nhóc con, dám mắng cả anh đây... Xem anh xử nhóc thế nào..." Bạch Vũ nhíu mày túm lấy cổ áo Lâm Dạ Nguyệt mà xách lên đi một đường vào phòng khách.
"Anh... Đừng có đánh Dạ Nguyệt nha..." Cậu lo lắng nói với theo, xong lại nhìn hai người đó đấu võ mồm mà bật cười bất lực.
Không biết có phải hai người họ là oan gia hay gì, lúc đầu mới tới còn có chút xa lạ quen hơn một chút liền cứ như vậy mà cãi nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594545/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.