Lúc sáng ngày hôm sau, cậu sau một lúc nhìn cái điện thoại thông minh, ngây dại trong chốc lát cũng quyết định gọi cho Tôn Thanh Thanh.
""Tôi nghe đây Lâm thiếu, cậu có chuyện gì cần tôi sao?" Giọng điệu niềm nở của Tôn Thanh Thanh vẫn y nguyên như vậy, vang vọng bên tai cậu.
"À... Tôi... thực ra..." Cậu như bị ai đó bắt ép, giọng điệu không tự nhiên ngập ngừng không thể nói ra.
"Có chuyện gì sao? Hay để tôi gọi sếp Bạch nha" Tôn Thanh Thanh thấy cậu cứ ấp úng định đứng dậy vào phòng làm việc của Bạch Vũ.
"Không cần. Chỉ là, chiều nay... tôi muốn tới bệnh viện một chút mà không có ai đi cùng. Nên nói với chị một tiếng, để chị sắp xếp công việc cho anh ấy..." Cậu vừa nói chuyện với Tôn Thanh Thanh vừa nghịch nghịch bộ lông xù trắng muốt của Bạch Sam đang nằm trong lòng, hai má có hơi ửng lên.
"Ây zô, tôi tưởng chuyện gì to tát chứ. Lâm thiếu đi bệnh viện kiểm tra thì đương nhiên sếp Bạch phải hộ tống tân nơi rồi. Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ trả sếp Bạch cho cậu trước khi tới giờ ăn trưa." Tôn Thanh Thanh bất ngờ trước những gì mà cậu vừa nói, lại vui vẻ đồng ý với cậu, trong đầu liền nghĩ đến tình cảnh lúc sếp của mình lừa gạt Lâm thiếu này như thế nào.
"Cảm ơn chị." Cậu nghe được câu trả lời ưng ý liền bất giác mỉm cười, hai mắt híp lại đáng yêu vô cùng.
"Lâm thiếu này, sau này những chuyện riêng tư như vậy, cậu không cần nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594535/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.