Chương trước
Chương sau
Góc thay đổi nhận thức của cô bạn nhỏ Phương Dật Nhiên...

Căn biệt thự nằm đó như một gã khổng lồ giữa cả khu nhà giàu. Bên ngoài hào nhoáng bên trong sang trọng, căn biệt thự này thậm chí còn lớn hơn rất nhiều lần so với nhà Phương Dật Nhiên cô. Vừa bước vào căn biệt thự cô gái đã ngây ngốc mở to mắt kinh ngạc bởi sự sang trọng xa hoa vì cách bày trí bên trong, rất may là có vali đồ để làm chỗ tựa chứ nếu không chắc cô sẽ bị choáng ngợp tới mức ngã ra mất.

Sau một lúc nghỉ ngơi thì cô gái nhỏ đã tràn đầy sức sống trở lại, bắt đầu dạo quanh biệt thự.

Phương Yến nói rồi, ai cũng được nhưng nhất định không được lại gần Bạch Hàn. Ông ta là ba của Bạch Vũ, nhìn qua một chút sẽ nhầm tưởng ông ta là một quý ông lịch lãm chững chạc rất đáng tin tưởng. Nhưng sau một lúc lén lút để ý thì mới biết nào có phải quý ông gì, lưu manh biến thái còn tốt hơn ông ta nhiều. Ông ra thường ngày rảnh rỗi thì đọc sách uống trà, dạo quanh biệt thự, không có công việc cụ thể (thực ra là bị ông nội cấm không cho ra ngoài),và đặc biệt rất thích trêu chọc mấy cô người hầu còn trẻ tuổi. Khi bị ánh mắt của ông ta hướng tới nhìn chằm chằm, cô giống như một con tê tê bị truy đuổi, lập tức co cẳng bỏ chạy mất hút.

Người thứ hai mà Phương Dật Nhiên để ý chính là Bạch Xuyên, anh bác sĩ đẹp trai dịu dàng ấm áp mà cô từng gặp ở bệnh viện kia hiện tại giống như một vị lãnh thần, cả người toát ra cỗ khí lạnh lẽo, đối với ai cũng rất đe dọa. Theo trí nhớ của cô, trước đây Phương Yến từng nói rằng bà ta rất ghét anh, sẽ chà đạp anh giống như một người làm, một "nô lệ". Nhưng hiện tại nhìn anh như vậy, Phương Yến cũng không dám nói năng gì quá đáng giống như nước sông không dám và cũng không có cách nào chạm tới nước giếng.

Phương Dật Nhiên từng rất khó hiểu tại sao một vị bác sĩ như anh lại có hai mặt cảm xúc đối lập như thế khi ở hai nơi cho đến khi một cô gái xuất hiện...

Bạch Xuyên đối với người khác lạnh nhạt, đến liếc một cái cũng lười, còn đối với Lâm Ân Ly hoàn toàn chỉ có dịu dàng quan tâm, còn che chở tuyệt đối. Khi Lâm Ân Ly còn đang lo lắng mà nhìn ngó xung quanh thì Bạch Xuyên đi tới cầm lấy tay cô cùng đi, môi lại khẽ cong lên một đường tuyệt đẹp. Chỉ với cái nắm tay cùng nụ cười cũng đã khiến cho Lâm Ân Ly hoàn toàn tin tưởng mà dựa vào.

Phương Dật Nhiên phải sửng sốt mất một lúc mới lấy lại được thần sắc bình thường, hóa ra bác sĩ còn có tiêu chuẩn kép như vậy a, thật muốn có một alpha ưu tú như bác sĩ che chở mà.

Nghĩ nghĩ một chút, ông anh họ Bạch Vũ của cô từ cách đây mấy tháng đột nhiên trở nên ngoan ngoãn, chăm chỉ làm việc, không ra ngoài lăng nhăng, chẳng lẽ là...

Chỉ cần dựa vào cái suy nghĩ vừa hiện ra trong đầu đã khiến Phương Dật Nhiên nhỏ bé sửng sốt lần hai. Cô nhất định phải gặp được người đã khiến cho anh trai Bạch Vũ của cô trở nên ngoan ngoãn như vậy, phải thỉnh giáo một chút mới được.



Nhưng mà... Cũng không cần chờ đợi quá lâu, ngay buổi tối hôm cô ấy đến thì Bạch Vũ cũng cùng với "chị dâu" có mặt tại biệt thự.

Cảm nhận của cô bạn nhỏ Phương Dật Nhiên lúc này chính là sốc đến đơ người luôn. Tại sao hả? Thì tại vì... chị dâu xinh đẹp trong tưởng tượng của cô vậy mà lại là nam...

Omega nam hoàn toàn có khả năng mang thai sinh con thế nhưng với Bạch Vũ, người mà trước nay chỉ qua lại với nữ omega thì chuyện này chính là chuyện lạ nhất đất nước. Bạch Vũ hoàn toàn không quan tâm tới mọi người xung quanh, trong mắt chỉ có người anh dâu kia, quan tâm chăm sóc hết mực.

Phương Dật Nhiên chống đỡ cái tinh thần đang căng thẳng như dây đàn của mình, chăm chú nhìn người anh dâu bí ẩn của mình. Sau một khắc ngây người thì cô mới lấy lại được tinh thần, thế giới quan của cô ấy giống như được khai mở thêm một cánh cửa mới.

Anh dâu của cô vậy mà lại xinh đẹp còn hơn bất cứ omega nào mà cô từng gặp, vẻ đẹp ấy giống như... Một búp bê sứ tinh xảo và sống động, dáng vẻ thuần khiết tinh tế không vướng bụi trần khiến người ta nhìn đến ngây ngất. Cậu giống như một hoàng tử thiếu niên, gương mặt thanh tú vẫn còn những nét ngây thơ sót lại, làn da mềm mại trắng nõn cùng dáng người thon gọn mảnh mai, không nói đến Bạch Vũ, chính cô còn phải nhìn đến ngẩn ngơ mất nhận thức nữa là.

Cô gái nhỏ như nhìn thấy thiên sứ không ngần ngại mà liều mình chạy đến muốn làm quen.

"Anh họ, đây là ai vậy?" Bạch Vũ đang nắm tay cậu sóng vai cùng đi vào trong biệt thự thì Phương Dật Nhiên chạy tới chặn trước mặt, dáng vẻ vừa ngạc nhiên vừa hớn hở mà hỏi.

"Dật Nhiên!! Sao em lại ở đây?" Bạch Vũ có hơi ngạc nhiên nhìn cô bất giác hỏi.

"Em tới đây ở nhờ. Anh có thể giới thiệu cho em anh xinh đẹp này là ai không?" Phương Dật Nhiên bỏ qua câu hỏi của anh, vẫn đang mong ngóng muốn biết danh tính của cậu.

"Anh... Ai đây?" Cậu cũng hướng tới Bạch Vũ mà hỏi, trong lòng vừa dâng lên một cảm xúc khó tả.

"Là Phương Dật Nhiên, em họ anh." Bạch Vũ nhìn biểu cảm trên mặt cậu, dịu dàng nói. Xong lại nhìn sang Phương Dật Nhiên bé nhỏ ánh mắt nguội lạnh, giọng cũng không còn trầm ấm nữa "Anh dâu của em, Lâm Sơ Mặc!"



"Anh dâu thật này! Sao lại có thể đẹp như vậy chứ... Anh họ, mê lắm đúng không." Phương Dật Nhiên cười khúc khích ngó qua ngó lại gương mặt búp bê mịn màng của cậu rồi híp mắt nhìn Bạch Vũ cười cợt.

"Đúng, chỉ mê cậu ấy thôi" Bạch Vũ nói mấy lời sến sẩm đó mà mặt không chút thay đổi, đẩy Phương Dật Nhiên qua một bên tiếp tục dẫn cậu vào.

"Anh dâu, em là Dật Nhiên, rất vui được gặp anh" Phương Dật Nhiên chạy theo phía sau vẫn thích thú nói cười.

"Chào em..." Cậu cười ngại ngùng chào một câu, chân vẫn theo nhịp bước cùng với Bạch Vũ đi vào.

Phương Dật Nhiên nhìn dáng vẻ đẹp trai ấm áp không ngờ được của anh trai mình mà thầm quyết định, cô phải thân thân với người anh dâu này xin một chút bí quyết dưỡng nhan của mĩ nhan thịnh thế kia mới được.

...

Góc nhỏ đầy tức giận và ghen tỵ của Phương Yến...

Phương Yến đón cô cháu gái Phương Dật Nhiên tới biệt thự, vui vui vẻ vẻ là thế. Nhưng khi thấy Phương Dật Nhiên ngó nghiêng theo chân Bạch Xuyên và đứa con gái họ Lâm kia, bà ta liền bực tức trong lòng ánh mắt nhìn hai người Bạch Xuyên và Lâm Ân Ly cũng thêm vài phần hung ác. Đến tối khi Bạch Vũ và cậu tới, Phương Dật Nhiên cứ như một đứa trẻ quấn quýt bên hai người khiến bà ta gần như không còn để tâm đến nữa. Phương Dật Nhiên chưa hẳn là đã lớn, càng nhắc nhở nó không được làm thì con bé lại càng muốn làm. Nhưng Bạch Hàn thì khác, ông ta trước nay không quan tâm con trai nhưng lại luôn giả bộ kiếm chuyện để nói với Bạch Vũ, mục đính là người bên cạnh anh. Bạch Hàn nhìn thằng nhóc omega đó si mê tới mức bất chấp luôn, cho dù đã bị Bạch Vũ cảnh cáo nhiều lần là đừng có tới làm phiền họ, ông ta vẫn không kiềm lòng được mà đến gần, vẻ mặt giống như đang âm mưu toan tính gì đó.

Dựa vào cái gì mà cậu mới gặp Bạch Vũ lần đầu nhưng anh lại hết lòng quan tâm như vậy? Dựa vài cái gì mà một đứa không có tiền không có quyền như cậu, không có địa vị xã hội, không môn đăng hộ đối, chỉ là một con người tầm thường nhưng Bạch Vũ còn yêu chiều, đối xử dịu dàng hơn cả bà ta? Lại dựa vào cái gì mà ngay đến Bạch Hàn mới gặp cũng chìm đắm say mê cậu như vậy? Cho dù đã không còn tình cảm, nhưng cả hai người kia đều là người đàn ông trong cuộc đời bà, một người chồng hợp pháp và một đứa con trai, cớ sao lại bị cậu cướp đi trong một khoảnh khắc như vậy?

Phương Yến nghĩ hết mọi nhẽ, cơn phẫn nộ cùng đố kị càng lúc càng dâng cao trong lòng. Không sớm thì muộn bà phải làm một cái gì đó để khiến tình trạng này thay đổi hoàn toàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.