Sau một lúc lạc đường lạc lối ở công ty Bạch thị thì cuối cùng Phương Dật Nhiên cũng đã được nhân viên trong công ty dẫn tới văn phòng làm việc của Bạch Vũ. Cứ nghĩ cô lạc đường khổ sở như vậy thì mọi người sẽ rất lo lắng cho cô nhưng thật không ngờ ngoài cậu quan tâm hỏi han cậu thì không có ai để ý gì đến cô.
Bạch Vũ ngồi ở bàn làm việc yên lặng xem văn kiện, chốc chốc lại nhìn qua phía ghế sofa nơi có ba omega xinh đẹp đáng yêu đang ngồi ríu rít nói chuyện. Anh có cảm giác bản thân đối với cậu đang ngày một.... thất sủng!
"Anh, qua đây với em..." Cậu ngồi thẳng lưng, mắt nhìn anh chăm chú miệng tươi cười gọi.
Bạch Vũ còn đang rầu rĩ vì nghĩ mình sắp thành lãnh phi bị thất sủng thì nghe thấy cậu gọi, cũng hơi gấp gáp mà đi tới bên cạnh cậu ngồi xuống, đang tính thân mật ôm eo cậu thì cậu lại tránh né mà đẩy anh ra một chút.
"Cô ấy nói với em là anh bỏ cô ấy..." Cậu ngước mắt nhìn Bạch Vũ.
"Phải, vì anh biết cô ấy không chỉ yêu anh mà còn định làm cầu nối để cha cô ấy lợi dụng anh..." Bạch Vũ đen mặt, giọng trầm thấp lạnh lẽo, mắt liếc Hướng Hương Vãn đang rụt đầu lè lưỡi trêu ngươi.
"Anh bỏ cô ấy vì muốn quay trở về bắt đầu đối tốt với em..." Cậu vẫn tiếp tục nói, giọng điệu nhẹ nhàng như mây bay trên trời.
"Đúng." Bạch Vũ vẫn thẳng thắn thừa nhận.
"Tại sao đột nhiên muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594461/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.