Ngồi yên lặng trong xe ô tô mà ngắm nhỏ vợ của mình đang thích thú nhìn hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót. Bạch Vũ cũng có chút không thể tin nổi vào bản thân mình, nhớ lại khoảng thời gian trước đây khi nghe hết người nọ tới người kia nói về chuyện hôn nhân anh còn cảm thấy đau đầu. Quan niệm trước đây của Bạch Vũ là sẽ không kết hôn, không chịu gò bó bởi hôn nhân giống như những gì mà cha mẹ anh đã trải qua, thời đại thay đổi hôn nhân nếu có tình cảm và trách nhiệm làm cầu nối vẫn là chưa đủ, còn phải hội tụ rất nhiều yếu tố khác nữa thì mới có thể bền vững được. Chuyện kết hôn lần này, Bạch Vũ đã suy nghĩ khá nhiều, anh không đơn giản chỉ muốn chứng minh tình cảm của mình, không chỉ muốn giữ lời hứa luôn sống cùng cậu mà còn muốn dùng tất cả của bản thân để chăm lo cho cậu từ giờ trở về sau.
Có thể người khác nghĩ anh không xứng nói mấy lời thề non hẹn biển đó, ừ thì anh cũng đâu có nói mấy lời đó đâu, người khác nghĩ gì cũng đâu có quan trọng, anh sẽ dùng hành động chứng minh tất cả cho mình cậu thấy thôi.
“Anh, chúng ta có giấy đăng kí kết hôn mới rồi, vậy tờ giấy cũ kia thì tính sao?” Cậu đưa đôi mắt ngây thơ trong veo nhìn sang gương mặt không chút biểu cảm của anh.
“Em vẫn còn giữ nó sao?” Bạch Vũ quay hẳn người về phía cậu.
“Ừm, nó vẫn còn ở tủ đầu giường trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594451/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.