Chương trước
Chương sau
Nhìn lại dấu vết đã kết vảy khá lâu và dần mờ đi theo thời gian, Bạch Vũ khó khăn thở dài một hơi, cũng cúi người hôn nhẹ lên tuyến thể đang ửng đỏ của cậu rồi cắn mạnh một lần, tận lực rót pheromone để an ủi cậu. Bạch Vũ đã gần như tuân theo bản năng mà thô bạo chiếm lấy cậu nhưng rồi vì lo lắng cho cậu, anh lại không muốn thừa cơ cậu phát tình mà làm loạn cho nên chỉ có thể khó khăn nhịn lại bản năng mạnh mẽ trong người, thêm một lần tạm thời đánh dấu cậu.

Lần đánh dấu tạm thời này cứ coi như là minh chứng cho việc cậu đồng ý kết hôn với Bạch Vũ đi, anh nhìn dấu răng sâu chặt của bản thân trên tuyến thể của cậu vẫn còn chút máu lưu lại, không nhịn được mà đưa lưỡi liếm sạch. Lo lắng bản thân có thể làm cậu đau nên không dùng hết sức, còn liếm lên vết đánh dấu, thêm một chút pheromone sẽ khiến cậu bớt đau hơn.

Đẩy cậu ra để kéo giãn khoảng cách giữa hai người một chút, anh còn chưa kịp lên tiếng hỏi han cậu thì đã thấy cậu bị kì phát tình giày vò tới mức mê man.

“Sơ Mặc…” Bạch Vũ khàn giọng gọi cậu tỉnh lại.

Cậu cũng từ cơn mê man mà mơ màng mở mắt ra, cảm giác cả người đã thoải mái hơn một chút, yết hầu đảo một vòng, miệng lưỡi khô đắng mà lên tiếng “Anh…”

“Ừm, đã thấy đỡ hơn chưa…” Bạch Vũ cúi người hôn chóp mũi cậu, hai tay vẫn đỡ lấy thân thể mềm mại nóng bỏng của cậu để cậu không ngã ra giường.

Cậu vốn định đáp lại anh một tiếng nhưng chưa kịp mở miệng thì một cỗ nhiệt nóng bỏng quen thuộc lại lần nữa như sóng cuộn mà dâng lên nhanh chóng, thậm chí so với lần vừa rồi còn muốn mãnh liệt hơn mấy lần.

Đánh dấu tạm thời mất đi hiệu lực, cậu lần nữa choáng váng mà gục đầu vào vai Bạch Vũ, khó khăn thở gấp, không còn sức lực mở miệng, đến bản thân đang ở đâu trong tình trạng như thế nào cũng không còn nhận biết được nữa.

Khắp phòng ngủ lúc này đều là cỗ hương vị ngọt ngào thơm dịu hòa lẫn với pheromone vị cũ kĩ đăng đắng của Bạch Vũ vừa nồng nàn lan tỏa vừa lưu lại quấn quýt lấy nhau. Lông tơ trên người anh dựng đứng, cảm giác được máu trong người cuộn trào, cả cơ thể như được đánh thức lần nữa.

Omega trong lòng khe khẽ khóc nức nở vài tiếng, cậu nắm chặt cánh tay nóng bỏng của alpha, như bắt được một cọng cỏ cứu mạng. Khóe mắt mờ mịt nổi lên hơi nước, không chút phòng bị mà để lộ cái gáy còn in dấu răng cho anh.



Alpha hai mắt đỏ tươi, nắm chặt nắm tay.

Bây giờ Bạch Vũ hoàn toàn có thể dựa theo ý nguyện của cậu mà tùy ý đối đãi, răng nhọn của anh có thể hung hăng cắn vào sau cổ cậu, muốn làm gì thì làm, ở trong thân thể cậu chạy nước rút, cuối cùng lại ôm thật chặt mà bắn vào bên trong, một giọt cũng không cho chảy ra.

Bạch Vũ cúi người đặt Sơ Mặc nằm xuống chiếc nệm trắng tinh, còn rất nhanh chóng mà phát hiện ra được phía sau của cậu đã dính ướt một mảng nhỏ, cõ lẽ do kì phát tình mang lại khiến cho nơi đó đã mất khống chế từ lâu.

Bạch Vũ hôn nhẹ lên sườn mặt ửng đỏ của omega nhà mình, thở dốc mà thổi tất cả hơi nóng vào bên tai xinh xắn của cậu “Nói em thích anh!”

"Ưm… " Sơ Mặc nằm đó cả người vô lực, co người cuộn lại dưới thân anh, đôi lúc sẽ rùng mình run rẩy hai cái. Bị Bạch Vũ trêu chọc chỉ bằng một lời nói như vậy, khuôn mặt ửng hồng vì dục vọng vẫn không quên tỏ ra giận dỗi.

“Mau nói đi rồi anh khiến em thoải mái…” Bạch Vũ càng hạ thấp người, cố ý phóng thích ra càng nhiều pheromone để hương vị của mình hoàn toàn bao trùm lấy cậu, pheromone của cậu.

Cơ thể như bị kích thích quá mức mà run lên bần bật, vòng ngực căng tràn mềm mại phập phòng theo từng nhịp thở, khuôn mặt ngẩn ngơ bởi hơi thở quá mức cường bạo của alpha. Dám cá rằng chỉ cần khoảng cách gần hơn một chút, cậu sẽ không nhịn được mà lần nữa dính sát lấy người anh.

Hàm răng trắng nõn cắn chặt vào môi dưới đến mức tái nhợt, cậu khó khăn mở lời “Em… Yêu anh.”

Bạch Vũ chỉ cần nghe tới vậy liền kéo cậu vào lòng, yêu chiều mà hôn lên môi cậu tham luyến dư vị ngọt ngào của cậu, lại gặm cắn môi mềm mấy cái, vừa gặm vừa mờ mịt nói câu gì đó không rõ ràng.



Cái cơ thể trắng nõn, mềm mại này chính là thứ mà Bạch Vũ vẫn luôn khao khát có được. Nếu là những omega trước đây anh gặp thì không cần bàn tới, hoàn toàn là bọn họ tự nguyện hiến dâng. Còn về người đang ngọ nguậy dưới thân anh lúc này, anh đã phải chịu đựng, kìm nén biết bao chỉ vì không muốn cậu tổn thương, chỉ vì không muốn tình cảm chưa sâu đã vượt quá giới hạn. Nghĩ tới những lần bản thân thì kiên nhẫn chịu đựng còn cậu lại cứ hồn nhiên trêu đùa nên anh có chút hậm hực, cố tình cắn mạnh lên xương quai xanh gợi cảm, để lại nơi đó vô số dấu tích mang tính chủ quyền.

Là nam nhưng mang giới tính thứ cấp là omega nên ngực cậu không lớn nhưng lại khá tròn trịa, hai đầu nhũ bị anh trêu chọc sớm đã căng thẳng, ửng lên đầy gợi cảm. Cảm nhận răng nanh nhòn nhọn cọ qua điểm mẫn cảm trước ngực, cậu giật mình rên rỉ, cả người càng kịch liệt run rẩy.

Bạch Vũ sớm đã không còn nhịn nữa, mới đầu dùng tay thăm dò hậu huyệt ẩm ướt bên dưới, tay còn lại ra sức trêu đùa tiểu Sơ Mặc. Hậu huyệt omega không cần khuếch trương quá nhiều, nơi ấy lúc đóng lúc mở trơn trượt lầy lội đến kỳ lạ như đang mời gọi alpha nhanh nhanh tiến vào.

Bạch Vũ vẫn cẩn thận khuếch trương một chút. Omega ngây ngô tựa như một đóa hoa nho nhỏ, anh vui vì mình là alpha đầu tiên của cậu nhưng cũng sợ mình quá nôn nóng mà làm cậu bị thương. Khớp xương ngón tay của anh rất rõ ràng, khi anh đang cẩn thận thăm dò phía sau thì ngón tay cậu không tự giác được bấu chặt lấy bả vai của anh.

Biết cậu lo lắng nên rất nhẹ nhàng hôn hôn gương mặt cậu, khẽ nói, “Đừng sợ.”

Cậu nghe thấy âm thanh dịu dàng này liền không nhịn được nhắm mắt lại, ấn môi mình lên môi anh tự tìm chút an ủi.

Kỳ phát tình khiến ham muốn được giao hợp mãnh liệt vẫn đang tra tấn cậu, càng bị kích thích cậu càng khó chịu hơn nữa, hai tay thon dài ôm gắt gao lấy cổ anh, căng người chờ đợi anh triệt để chiếm lấy mình.

Bạch Vũ càng khó nhịn hơn so với cậu. Mặc dù anh từ lúc xác định tình cảm với cậu đã không thể kiềm chế được dục vọng muốn mạnh mẽ chiếm trọn cả thân thể và trái tim cậu rồi. Nhưng anh không thể thô lỗ quá mức được, một bàn tay anh không ngừng xoa nắn cậu nhỏ đang run rẩy chảy nước, một bàn tay khác ra sức mở rộng **** ***** mê người kia để nó có thể ăn được gia hỏa lớn hơn nóng hơn này.

Chờ cho tới khi omega bắt đầu rên rỉ ngọt ngào như muốn hóa thành nước, mỗi một lần Bạch Vũ ra vào, cậu đều sẽ vặn vẹo vòng eo gắt gao hút chặt hai ngón tay thon dài kia, dường như không muốn chúng nó rời đi.

Cảm thấy đã khuếch trương đủ rồi, Bạch Vũ hít sâu một hơi từ từ tiến vào. *** ***** căng ra hết cỡ từ từ đón nhận vật ấm nóng kia, đã một khoảng thời gian dài chịu đựng cho tới hiện tại, anh cảm nhận được da đầu tê dại, cả người căng thẳng đến đổ mồ hôi.

Cậu còn đang đắm chìm trong dư vị khoan khoái lại bị cảm giác đau đớn như xé đôi cơ thể làm cho nức nở kêu lên, đầu lắc nguầy nguậy không muốn anh tiến vào.

Hậu huyệt tuy đã được mở rộng, cũng đã có dịch thể bôi trơn nhưng dù sao đây cũng là lần đầu của cậu, đau đớn là không thể tránh khỏi.

Bạch Vũ dừng động tác, hôn lên môi cậu mấy cái dịu dàng an ủi cậu. Chờ cho tới khi cậu đã thả lỏng ra đôi chút thì tiếp tục tiến vào.

Cảm giác kết nối trong chớp mắt, cậu dần dần cũng chấp nhận được vật to lớn ấy, nơi đó cũng tiết ra dịch thể để Bạch Vũ có thể dễ dàng đâm vào.

Bạch Vũ chỉ vừa mới đâm vài cái, nửa bộ ngực cùng bên tai cậu đã biến đỏ đến dọa người, tay nắm chặt ga trải giường, bắp đùi mở rộng run nhè nhẹ, ngón chân cuộn lại thật chặt, dường như không thể tiếp nhận nổi cảm giác nhanh như vậy được. Cậu nức nở, cái miệng nhỏ phía dưới lại ngậm anh càng sâu hơn.

Bạch Vũ nhéo nhéo chiếc eo nhẵn nhụi non mềm của omega, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ thắm ướt át kia, cắn nuốt hết tất cả rên rỉ ngọt ngào của cậu, để cho cậu hoàn toàn nhiễm hết hơi thở của mình.

Vật nóng bỏng cứng rắn ấy của anh ra vào giữa hai chân cậu, miệng huyệt đáng thương kia dường như đã bị căng đến tận cùng, bị làm đến mức tiết ra dịch thể trong suốt đọng lại rồi tinh tế chảy xuống thấm vào ga giường mềm mại.

Bắp đùi cậu sắp không quấn nổi được hông Bạch Vũ nữa, bị đâm cho khóe mắt đỏ lên, dường như một giây tiếp theo sẽ rơi lệ ngay.

Khi Bạch Vũ theo nhịp đâm vào một chỗ nhô lên, cậu không cách nào khống chế mà rên rỉ kéo dài, ngửa cổ ra sau, dường như vì khoái cảm kỳ lạ này mà vui vẻ run người. Anh đè cậu xuống, ý xấu mà hạ eo liên tiếp, mỗi lần đều cố ý đâm vào vừa mạnh mẽ vừa thâm sâu, đổi lại cái va chạm kia có thể giải phóng thêm càng nhiều biểu cảm xinh đẹp nhạy cảm của cậu. Thậm chí anh cũng chẳng cần sờ đến vật nhỏ đáng thương đang chảy nước kia thì cậu đã cong người, mang theo tiếng khóc nức nở mà bắn ra rồi.

Bị làm đến mức hai mắt ứa đầy sao, cậu nhận thấy Bạch Vũ vẫn chưa dừng đâm vào rút ra, bắp đùi mềm mại của cậu cọ cọ phía sau, lắc đầu lung tung từ chối, “Được rồi… A, dừng lại đi… Em… không muốn nữa…”

Bạch Vũ dừng đâm vào thật, anh vớt lấy thân thể yếu ớt của omega đang trốn về phía trước kia, nâng mông cậu lên liền vững vàng ấn cậu ngồi lên đùi tiếp tục phun ra nuốt vào dị vật hung hăng gân guốc kia.

Tư thế cơ thể nháy mắt thay đổi làm cậu khóc thút thít, miệng rên rỉ thì thầm “Không… Không muốn nữa… Dừng lại đi mà…”

Tư thế này so với trước càng khiến Bạch Vũ đâm vào sâu hơn, dường như sắp đâm đến tâm huyệt. Anh còn cố tình kéo tay cậu qua để cậu cùng cảm nhận hình dạng hung khí dữ tợn cách bụng mềm mại của cậu hơi nhô ra.

Cậu giãy giụa không muốn chạm vào, anh liền ôm cậu vào lòng, không lưu tình chút nào mà mạnh mẽ đỉnh lên.

Cậu bị đâm cho lung lay như lá rụng trong cơn cuồng phong, không thể không ôm chặt cổ Bạch Vũ để ổn định mình. Hành động như làm nũng muốn được ôm này khiến anh rất hài lòng, một bên như điên mà nghiền động khẩu đáng thương kia, một bên cắn cắn hầu kết xinh xắn của cậu. Cậu lại hít thở không thông mà phát ra tiếng nấc nghẹn ngào.

“Sao anh còn… chưa dừng lại…” Lông mi mềm mại như cánh bướm đều bị nước mắt làm ướt, cậu nức nở từ chối, không rõ vì sao anh còn chưa buông tha cho mình.

Bạch Vũ nhìn omega xinh đẹp trong lòng mà ngứa ngáy, hận không thể nuốt sống cậu luôn. Đột nhiên anh dùng sức đỉnh lên, nghe được cậu ngắt quãng hô lên một tiếng, đưa tay bóp hai cánh mông non mềm của cậu, nâng lên đến khi gần như rút ra toàn bộ lại chợt dùng sức ấn xuống, buộc cậu nuốt vào lại hung khí đang đứng thẳng.

Đùa bỡn vài lần như vậy, omega liền hỏng mất mà khóc lên, cậu đẩy bả vai anh ra, trong miệng bắt đầu không nhịn được mà nức nở cùng rên rỉ. Ngoài miệng thì kêu không muốn nhưng vẫn thành thật giang rộng chân cắn chặt Alpha không buông, vừa thanh thuần lại phóng đãng.

Bạch Vũ thưởng thức khuôn mặt bị tình dục chi phối mà ửng đỏ của omega nhà mình, dục vọng chiếm hữu liền không khống chế được mà sinh ra quấy phá.

Rốt cuộc, chỉ để bù đắp cho những tháng ngày nhẫn nhịn trước đây mà Bạch Vũ ôm cậu lăn qua lộn lại trên giường rất nhiều lần cho tới rất khuya mới đủ, mới chịu buông tha cho cậu. Cơ thể yếu ớt vốn không chịu đựng được bao lâu, có vài lần cậu mệt quá ngất đi lại bị Bạch Vũ đâm cho tỉnh lại, giống như một cái máy mà hành hạ cậu mãi không dứt, không nói ra thì không biết ai mới là người phát tình nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.