Sau một ngày đi chơi vực kỳ vui vẻ với Hướng Hương Vãn thì cuối cùng cũng về tới nhà.
“Sao hôm nay anh về sớm vậy?” Cậu vừa bước xuống xe đã thấy gương mặt đẹp trai của Bạch Vũ đang đứng đợi mình ở trước cửa. Cậu bước nhanh tới, mắt kinh ngạc nhìn anh, ngơ ngác hỏi.
“Muốn thử cảm giác ở nhà và chờ em về.” Bạch Vũ đón lấy cả cơ thể mềm mại của cậu bằng hai tay, môi cong nhẹ một đường, ánh mắt thâm tình cùng giọng nói trầm ấm mê hoặc không chút giấu diếm mà trao cho cậu.
“Vậy anh cảm thấy sao?” Cậu càng ngây ngô, tươi cười mà hỏi tiếp.
“vừa cô đơn… Vừa nhớ…” Bạch Vũ gắt gao ôm lấy cậu, ngửi một chút mùi hương quen thuộc trên người cậu. Sau giây phút làm nũng ấy thì anh buông cậu ra, mắt nhìn vào từng ngôi sao li ti trong đáy mắt cậu, nơi đó cũng đang chứa chấp hình bóng anh. “Đi chơi vui chứ? Có mệt không?”
“Không mệt, rất vui…” Cậu thích thú mà đáp lời.
“Lần sau sẽ đi cùng em.” Bạch Vũ dịu dàng ôm cậu kéo vào trong phòng khách.
“Được, em cũng rất muốn cùng anh…” Cậu còn chưa kịp ngồi xuống thì tiếng Ân Ly từ phía trong vọng ra.
“Hai anh mau rửa tay rồi vào ăn tối đi…”
Cậu ngơ ngác nhìn vào bên trong.
Bạch Vũ cầm tay cậu, hơi ấm từ tay anh tỏa ra không nghi ngờ gì là yêu thương, là chiều chuộng. “Đi nào. Ăn tối xong anh có thứ này cho em.”
“Cho em? Thứ gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594416/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.