Hà Hi Trạch mang theo trà chiều, đẩy ra cửa phòng thí nghiệm sinh học của Thâm Đại*.
(*Thâm Đại: Trường Đại học Thâm Quyến).
"Này, A Trạch tới rồi." Ly Nhân, người đang chờ được ăn, vẫn như thường ngày mặc chiếc áo blouse trắng lộ ra thân hình mập mạp đang rêu rao khắp nơi. Vừa nghe thấy cửa có tiếng động liền nhanh nhẹn xoay người lại, vươn bàn tay mập mạp vẫy tay gọi: "Mau vào đi."
Hà Hi Trạch nhìn thân hình tròn trịa của hắn. từ giữa lối đi nhỏ chật chội giữa cái bàn với người khác, vội vã chen ra, có chút buồn cười.
"Anh Lý, hôm nay em mua được bánh dứa anh nhớ thương." Hà Hi Trạch đem túi đồ đặt lên chiếc bàn trống ở cửa, "Chắc mọi người cũng đói bụng rồi, rửa tay trước rồi lại ăn đi."
Phòng thí nghiệm của bọn họ có thể nói là Thiên Hoa Bản 996* của giới học thuật, ngoại trừ vài ngày Tết Nguyên Đán ra thì họ hầu như cả năm không nghỉ ngày nào.
(*996: Là Văn hóa làm việc khốc liệt của TQ, mỗi ngày làm việc 12h, từ 9h sáng đến 9h tối, 6 ngày một tuần, 72h mỗi tuần.)
Hà Hi Trạch là khách quen của phòng thí nghiệm này, một năm 365 ngày, hết 350 ngày là chạy đến phòng thí nghiệm của bọn họ, mặc kệ nắng mưa, có mặt còn nhiều hơn so với các thành viên trong nhóm của họ.
Chuyên gia tài giỏi Hà Hi Trạch, ngay cả trong cơn giông bão năm trước, dù có nguy cơ bị cây đè trúng, bị gió cuốn đi, cậu cũng mạo hiểm chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-the-than-han-da-xoa-bo-danh-dau/2909417/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.