Mộ Cẩn khắc chế tâm tình kích động, khuôn mặt nhỏ hồng hồng, rót một ly trà đặt tới trên bàn, thẹn thùng nói “Thiền tỷ tỷ, mời ngồi.”
Lục Thiền tiếp nhận trà, uống một ngụm, buông chén trà, nhìn về phía Mộ Cẩn, quan tâm hỏi “Tiểu Cẩn, vừa rồi ở trong điện thoại, như thế nào khóc? Có phải hay không có ai khi dễ em?”
Mộ Cẩn vội vàng lắc đầu, hốc mắt không khỏi biến hồng, lệ quang chớp động.
Lục Thiền trong lòng căng thẳng, đứng lên, động tác mềm nhẹ đem Mộ Cẩn ôm vào trong lòng ngực “Tiểu Cẩn, đừng khóc, nói cho chị, đến tột cùng phát sinh chuyện gì?”
Nghe được lời này, Mộ Cẩn tức khắc khống chế không được khóc lên “Thiền tỷ tỷ, em đều đã biết… Chị không cần hy sinh chính mình như vậy…”
“Tiểu Cẩn đừng khóc.” Lục Thiền thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong thanh âm lộ ra ý cười “Chị là tự nguyện, chỉ cần Tiểu Cẩn có thể khỏe mạnh vui vẻ, hết thảy đều là đáng giá.”
Mộ Cẩn trong lòng tức khắc ấm áp, gắt gao ôm Lục Thiền “Thiền tỷ tỷ, về sau không cần còn như vậy, em không nghĩ nhìn đến chị bị thương, một chút đều không nghĩ…”
“Được, chị đã biết.” Lục Thiền cười khẽ nói, duỗi tay lau đi nước mắt nơi khóe mắt Mộ Cẩn “Tiểu Cẩn, đừng khóc.”
Mộ Cẩn nghe lời ngừng tiếng khóc, chóp mũi hồng hồng.
Lục Thiền trong lòng dâng lên một mảnh mềm mại, cúi đầu, ở trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn hôn một cái.
Mộ Cẩn sửng sốt, kinh ngạc trừng lớn con ngươi, thật dài lông mi chớp, một lát sau, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-nang-la-tieu-nguoi-cam/911540/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.