🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Việc Mộ Cẩn có thể nói được trở lại, đối với Đoạn gia tạo thành uy hiếp không nhỏ.
Đoạn Diệu Hàm không cam lòng ở nhà đã phát tính tình một hồi, nàng đối với phụ thân Đoạn Lễ nói “Ba, ba xem Nhan gia đám kia người, hiện tại rất kiêu ngạo, giống như chỉ có nhà bọn họ có Omega cấp bậc S.”
Đoạn Lễ nghe, sắc mặt cũng khó coi, trầm mặc hồi lâu nói “Là thời điểm nhắc nhở bọn họ, Đoạn gia của chúng ta cũng có Omega cấp bậc S. Hai ngày này, ta sẽ mời các gia Alpha cấp bậc A+ lại đây làm khách, Nhan gia cái kia Omega cũng sẽ lại đây, con phải hảo hảo biểu hiện, đừng làm cho ta thất vọng.”
“Đương nhiên, ba, con mới sẽ không để thua bởi một cái người câm.” Đoạn Diệu Hàm tự tin cười nói.
Thiệp mời Đoạn gia thực mau liền phát ra đi, Lục Thiền cùng Mộ Cẩn đều nhận được.
Lục Thiền không nghĩ muốn tham gia, nghe nói Mộ Cẩn sẽ đi, liền đáp ứng rồi xuống.
Lục Quỳnh cũng nhận được, cầm thiệp mời đối Lục Thiền nói “Tỷ, Đoạn gia như thế nào đột nhiên hào phóng như vậy, bỏ được bảo bối Omega của bọn họ để người xem.”
“Không cần nghĩ quá nhiều, đi sẽ biết.” Lục Thiền thần sắc lãnh đạm nói.
“Em nghe nói Diệp Hướng Tinh cũng sẽ đi.” Lục Quỳnh nói.
“ n.” Lục Thiền gật đầu.
Lục Quỳnh trong đầu toát ra một cái ý tưởng, thử nói “Bọn họ không phải là muốn cho chúng ta mấy người kia tranh nhau Omega đi?”
“Chị không có hứng thú.” Lục Thiền nhàn nhạt nói.
Lục Quỳnh cười, vẻ mặt biểu tình ‘ em hiểu ’ nói “Tỷ, em biết, chị chỉ đối Mộ tiểu thư cảm thấy hứng thú.”
Lục Thiền sắc mặt hồng nhạt, lạnh mặt nhìn lướt qua.
Lục Quỳnh tức khắc thu liễm ý cười, làm bộ che lại miệng mình.
*
Yến hội Đoạn gia lần này liền tổ chức tại chủ trạch biệt thụ Đoạn gia xa hoa nhất kia.
Lục Thiền lái xe đi trước, vừa đến liền nhìn đến Mộ Cẩn từ trên xe bước xuống.
Trên mặt nàng không tự giác lộ ra ý cười, đi qua nói “Tiểu Cẩn, trùng hợp thật.”
Mộ Cẩn sắc mặt ửng đỏ “Thiền tỷ tỷ, đúng thật.”
Hai người đang nói, một chiếc xe dừng lại đây, Diệp Hướng Tinh từ trên xe bước xuống, đối hai người cười chào hỏi “Tỷ, Tiểu Cẩn, hai người cũng ở đây nha.”
Lục Thiền gật đầu.
Mộ Cẩn mỉm cười đáp lại.
Thực nhanh có người hầu lại đây dẫn dắt các nàng đi vào, trong phòng sớm đã an bài tốt chỗ ngồi mỗi người.
Lục Thiền nhìn quét một vòng, nàng cùng Mộ Cẩn vị trí thế nhưng cách xa nhất, ngược lại là Lục Quỳnh cùng Mộ Cẩn ngồi gần.
Lục Thiền nhìn Lục Quỳnh, nàng còn không có nói chuyện, Lục Quỳnh trước nói “Tỷ, em tùy tiện ngồi chỗ nào cũng được.”
Lục Thiền vừa lòng gật đầu, ngồi vào bên cạnh Mộ Cẩn.
Mộ Cẩn khuôn mặt nhỏ hồng lên, trộm nhìn về phía Lục Thiền, thời điểm tầm mắt hai người đối thượng, nàng đỏ mặt cúi đầu.
Một người hầu đi tới nói, “Mộ tiểu thư, đại tiểu thư chúng tôi mời ngài qua đi.”
“Ừ.” Mộ Cẩn đứng lên, nhìn Lục Thiền liếc mắt một cái, đi theo người nọ rời đi.
Người hầu ngừng ở một gian trước phòng, khách khí nói “Đại tiểu thư ở bên trong chờ ngài.”
“Tốt, cảm ơn.” Mộ Cẩn đẩy cửa đi vào, nhìn đến Đoạn Diệu Hàm ăn mặc quần áo tinh xảo, ưu nhã ngồi uống trà.
Cái bàn bên kia cũng đặt một ly trà, hiển nhiên là chuẩn bị cho nàng.
“Mộ tiểu thư, mời ngồi.” Đoạn Diệu Hàm cười nói.
“Cảm ơn.” Mộ Cẩn đi qua đi ngồi xuống.
“Mộ tiểu thư, mời uống trà.” Đoạn Diệu Hàm khách khí nói, trên mặt lộ ra một mạt thần sắc nghịch ngợm “Khó được chỉ có chúng ta hai cái Omega ở đây, có thể hảo hảo thả lỏng một chút.”
Mộ Cẩn nâng chung trà lên, cái miệng nhỏ nhấp một ngụm.
Đoạn Diệu Hàm khẩn trương nhìn, trên mặt lộ ra một mạt vừa lòng tươi cười, thần sắc nhẹ nhàng nói “Nghe nói nhà cô là mở một tiệm bánh ngọt, cô thường xuyên ra cửa giao hàng, hiện tại làm thiên kim tiểu thư Nhan gia, có thể không thói quen?”
“Còn tốt.” Mộ Cẩn cười khẽ trả lời.
Ở Nhan gia những cái sự tình đó, nàng cũng không muốn cùng một cái người không quen thuộc đi chia sẻ, hơn nữa từ liền ngay từ đầu, nàng liền trong lòng làm tốt chuẩn bị, sẽ không hối hận.
Đoạn Diệu Hàm khách khí hai câu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mộ Cẩn, trong mắt không tự giác hiện ra ghen ghét “Cô cùng Lục tỷ tỷ như thế nào nhận thức? Cô ấy đối những người khác đều là lạnh như băng, duy độc đối cô sẽ lộ ra ý cười.”
“Phải không?” Mộ Cẩn kinh ngạc chớp mắt, khóe môi hơi câu, lộ ra vui vẻ tươi cười.
Tuy rằng nàng có thể cảm thấy Lục Thiền đối nàng tốt, nhưng trong lòng tóm lại là không tự tin, này từ trong miệng người khác nói ra, thật giống như ăn một liều thuốc thảnh thơi, cảm thấy một chút an tâm.
Mộ Cẩn thẹn thùng uống một ngụm trà, trên mặt phiếm đẹp đỏ ửng.
Đoạn Diệu Hàm ở trong lòng cười lạnh một tiếng, cố ý nói “Tôi cùng Lục tỷ tỷ khi còn nhỏ cảm tình thực tốt, cô ấy luôn là bảo hộ tôi, không cho những người khác khi dễ tôi.”
Mộ Cẩn nghe vậy, ý cười trên mặt ngưng lại, trong lòng có chút khó chịu.
Lục Thiền chưa từng có cùng nàng nói qua sự tình trước kia, mà nàng cũng không dám hỏi nhiều, những cái thời gian đó nàng không có tham dự qua, ở trong lòng nàng là một loại tiếc nuối.
Mộ Cẩn đầu quả tim phiếm đau, trong thân thể dâng lên một cổ cảm giác quay cuồng.
Ngón tay nàng cầm chén trà thiếu chút nữa cầm không được, suýt nữa đánh nghiêng trên mặt đất.
Đoạn Diệu Hàm thấy thế, cười nói “Tôi xem cô bộ dáng giống như không thoải mái, đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi một chút đi.”
Mộ Cẩn nhíu mày, cảm thấy có chút kỳ quái.
Không đợi nàng phát ra nghi hoặc, có người hầu tiến vào, đỡ nàng hướng phòng bên cạnh đi đến.
Mộ Cẩn thân mình nóng lên, sức lực cũng như là bị rút ra, giãy giụa không được.
Người hầu đem nàng đỡ tới trên giường, xoay người ra cửa đóng lại cửa phòng.
Mộ Cẩn vội vàng đi lấy túi, muốn cầm điện thoại gọi qua cho Lục Thiền, nhưng mà lại không có tìm được điện thoại.
Nàng trong lòng nôn nóng, trong thân thể lại dâng lên một trận sóng nhiệt.
Mộ Cẩn tức khắc minh bạch, vừa rồi trà có vấn đề, làm kỳ phát tình của nàng trước tiên phát tác.
*
Lục Thiền ngồi chờ một hồi, cũng không thấy Mộ Cẩn trở về.
Đoạn gia đem các nàng mời lại đây, chỉ phái một quản gia ở chỗ này chủ trì nơi này, chậm chạp không thấy thân ảnh Đoạn Diệu Hàm.
Lục Thiền có chút lo lắng, gọi điện thoại cho Mộ Cẩn, lại là trạng thái tắt máy.
Nàng trong lòng tức khắc dâng lên một cổ dự cảm bất hảo, lập tức đứng dậy hướng phòng Đoạn Diệu Hàm đi đến.
Lục Thiền vừa đến phòng Đoạn Diệu Hàm, Đoạn Diệu Hàm liền từ bên trong ra tới.
“Lục tỷ tỷ, tỷ lại đây tìm tôi sao?” Đoạn Diệu Hàm kinh hỉ nói.
“Tiểu Cẩn đâu?” Lục Thiền hỏi, lãnh đạm trong thần sắc mang theo sốt ruột.
“Mộ tiểu thư đã rời đi nha, cô ấy không có đi ra ngoài sao?” Đoạn Diệu Hàm nghi hoặc hỏi, trên mặt nhất phái thiên chân.
Lục Thiền nhíu mày, hướng bốn phía nhìn thoáng qua.
Đoạn Diệu Hàm khẩn trương đứng ở một bên, cười nói, nói không chừng các người nói sai, không có nhìn thấy, chúng ta hiện tại qua đi, Mộ tiểu thư hẳn là đã ngồi.”
Lục Thiền không để ý đến, đi đến một bên gọi điện thoại cho Lục Quỳnh “Em có thấy Tiểu Cẩn ở đâu không?”
“Không có a, cô ấy vừa rồi không phải cùng một người hầu đi rồi sao?” Lục Quỳnh nói.
“Được, tôi đã biết.” Lục Thiền cắt đứt điện thoại, ánh mắt lạnh băng nhìn Đoạn Diệu Hàm “Tiểu Cẩn không có đi ra ngoài, nói cho tôi, cô ấy ở nơi nào.”
“Tôi không biết.” Đoạn Diệu Hàm trong lòng run sợ, trên mặt miễn cưỡng duy trì ý cười.
Lục Thiền đôi mắt trầm xuống “Nếu Tiểu Cẩn có chuyện gì, cô đắc tội không chỉ có Nhan gia, còn có Lục gia.”
“Tôi thật sự không biết… Tôi cùng cô ấy nói một hồi, cô ấy liền đi ra ngoài…” Đoạn Diệu Hàm ủy khuất nói, trong mắt hiện lên nước mắt.
Thần sắc Lục Thiền trở nên lạnh hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.