Hơi thở nóng rực của hắn phả vào tai cậu, cả mặt Lận Nặc đỏ bừng, cậu dè dặt nắm vạt áo trước ngực của Lục Yến, cố nén sự hoảng loạn trong lòng. 
"Cậu chủ ơi, em sẽ nghe lời mà, anh... A!" Cậu nói được một nửa thì áo sơ mi đã bị hắn xé ra, lộ ra vai và cổ, sau đó Lục Yến há miệng cắn một cái. 
Trong nháy mắt cơn đau làm Lận Nặc không kìm được thở dốc đau đớn, Lục Yến ngẩng đầu nhìn dấu vết hắn để lại trên người Omega bé bỏng, trong mắt hiện lên đôi chút hài lòng. 
Đưa tay nhẹ nhàng sửa lại vạt áo của Lận Nặc, Lục Yến nhìn đôi mắt đỏ hoe, khóe môi ngoan ngoan mím lại và vẻ mặt ấm ức của Omega nhỏ: "Nhớ kỹ lời em đã nói, nếu không ngoan thì lần sau sẽ không cắn nơi này nữa." 
Vừa dứt lời, hắn ẩn ý chạm nhẹ vào tuyến thể sau gáy cậu. 
Cơn đau rát trên vai Lận Nặc vẫn chưa bớt đi, mặc dù người đàn ông đã khống chế sức cắn không đến mức cắn sâu, nhưng điều đó vẫn khiến cậu hiểu rằng Lục Yến không chỉ nói suông, hắn thật sự sẽ làm bất cứ chuyện gì hắn muốn. 
Thấy Lận Nặc mở to đôi mắt đen vô tội nhìn mình, ngọn lửa vừa mới tiêu tan trong lòng Lục Yến lại dâng lên: "Nhìn tôi như vậy, em thật sự muốn tôi làm gì em sao?" 
Trong giọng nói lộ ra vẻ mong chờ rất rõ ràng. 
Dường như Lận Nặc chỉ cần gật đầu nhẹ một cái thì hắn sẽ thỏa mãn cậu vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-khiem-khuyet-la-thuoc-vo-ve-alpha-hang-dau/3003861/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.