Lục Yến lưu tấm ảnh lại, điều hòa lại hương hạt sương tỏa ra xung quanh: "Chiều nay có lịch gì không?" 
Nhạc Sơn lật ghi chú trong điện thoại: "Chiều nay có một cuộc hội nghị dự án giai đoạn đầu, ngoài ra không còn sắp xếp nào khác." 
"Hoãn lại đến ngày mốt đi, chiều nay anh cùng tôi đi ra ngoài." 
Nhạc Sơn gật đầu: "Được, bây giờ tôi đi sắp xếp ngay." 
* 
Hách Nhiễm nhìn hai người đang đi về phía bên này,  khẽ nói với Đường Giác: "Anh Đường, Sầm Phong đến rồi ạ." 
Nghe vậy, Lận Nặc và Đường Giác cùng ngước mắt nhìn, một cậu Omega cao gầy mặc áo jacket đang mỉm cười bước lại gần, tuy rằng Lận Nặc đã từng nhìn thấy ảnh của đối phương trên mạng nhưng người thật thì không đẹp như trong ảnh, không chỉ vậy, đường kẻ mắt đậm trên mắt đối phương khiến Lận Nặc không khỏi nhìn nhiều thêm chút nữa, cứ cảm thấy người thật và người trong ảnh là hai người. 
Sầm Phong đến đây, đầu tiên là mỉm cười chào: "Anh Đường, mọi người đến sớm quá. Lận Nặc, chào anh, em là Sầm Phong, em đã từng nghe bài hát của anh, bây giờ cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật rồi, nhưng chắc anh không biết em đâu nhỉ? Em gia nhập công ty mới đây thôi." 
Thoạt nhìn vô hại nhưng lời nói ra lại có hơi dẹo. 
Lận Nặc chớp mắt: "Chào cậu, tôi biết cậu, một sinh viên tài năng từ Học viện Múa." 
Có lẽ Sầm Phong không ngờ cậu sẽ nói như vậy, vẻ mặt của cậu ta lúng túng ngay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-khiem-khuyet-la-thuoc-vo-ve-alpha-hang-dau/3003855/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.