Anh em linh cẩu áp giải Tước Thu lên tàu nhiệm vụ tới tinh cầu Darkness. Sau khi mở cửa khoang ra, gã đẩy cậu vào trong khoang thuyền không hề khách khí, đẩy tới mức chân cậu lảo đảo, khác một trời một vực so với Kim Lợi cẩn thận từng li từng tí.
Nếu đổi Tước Thu thành Omega bình thường ở thế giới này, trải qua các biến cố vừa rồi chỉ sợ cậu đã sụp đổ khóc nấc lên, nhưng Tước Thu thì thích nghi rất tốt. Sau cơn loạng choạng, cậu nhanh chóng ổn định bước chân, tự tìm một góc ngoan ngoãn ngồi xuống.
Hai anh em nhà linh cẩu liếc Tước Thu rồi nhìn nhau đầy ẩn ý. Chúng bước vào buồng lái, trước khi đi còn không quên cảnh cáo cậu đừng mơ giở trò gì.
Tước Thu hoàn toàn không đếm xỉa tới chúng, cậu bình thản nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ. Cậu đang cân nhắc hai vấn đề. Đầu tiên, sao người ở đây lại tôn sùng Omega đến vậy, đặc biệt là Omega nắm giữ gen thực vật hệ chữa trị? Cho dù của quý vì hiếm thì cũng không tới mức quá đáng như này. Thứ hai, rốt cuộc đây là thế giới như thế nào?
Cũng không phải vấn đề quá quan trọng, dù sao Tước Thu cũng là kẻ ngoại lai sắp bị đưa đến tinh cầu Darkness – nơi mà con người bị tước quyền lên tiếng, lòng cậu cũng không khỏi hơi chút bất an, buộc phải nhanh chóng biết thêm thông tin thì mới ứng phó một cách tự nhiên được, chẳng qua cậu không thể hỏi thẳng hai gã Alpha linh cẩu giống như hỏi Kim Lợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-hoa-hong-duy-nhat-cua-vu-tru/3088723/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.