"Câu này làm anh sợ lắm đấy."
Tuy nói là sợ nhưng trong giọng của hắn chẳng lộ ra chút cảm xúc sợ hãi nào, giọng nói vẫn trầm thấp gợi cảm như cũ.
Phong Dã giơ tay, sượt qua bả vai Lạc Uẩn chống lên lưng ghế sô pha phía sau thiếu niên, đồng thời nâng gối để bên chân Lạc Uẩn, rồi chầm chậm cúi đầu nhìn thẳng vào cậu.
Hắn cao, tứ cho thon dài nên tư thế này dễ dàng bao lại Lạc Uẩn ở trong lòng ngực.
Phong Dã ghé sát lại, Lạc Uẩn ngẩn người một giây, sau đó nghe ra ý trêu chọc trong lời nói của Phong Dã.
Phong Dã không hề sợ cậu uy hiếp sẽ cắn hắn.
Miếng dưa ngọt trong tay không còn thơm nữa, Lạc Uẩn nói: "Có phải anh không tin không, em thật sự làm được chuyện này đấy!"
Cậu cử động môi, lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề, không có răng nanh dùng để đánh dấu như Phong Dã.
"Anh tin mà, anh không có bảo là không tin." Phong Dã nhìn chằm chằm cánh môi mang theo mùi hương thơm ngọt của quả. Đã dâng đến tận trước mắt rồi, không ăn thì thật là Alpha ngu ngốc.
Phong Dã làm theo trái tim mách bảo, bàn tay đặt sau cổ Lạc Uẩn, nâng cần cổ mảnh khảnh của thiếu niên lên, sau đó nghiêng lên trước. Phong Dã nếm được cánh môi mang theo vị ngọt.
Hương vị không giống nhau, nó ngọt hơn nhiều.
Không phải còn đang cãi nhau sao?!
Lạc Uẩn cảm giác được môi mình bị liếm nhẹ, đại não lập tức biến thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-han-thich-biet-thuat-doc-tam/3545230/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.