Tô Nùng cũng sửng sốt, sau khi hiểu ra thì mặt đỏ lên. Cậu ta nhìn Lạc Uẩn, không thể tin được: "Rốt cuộc cậu là ai, mau trả Lạc Uẩn lại cho tôi!"
Sau đó cậu ta bị gõ đầu một cái. Mặt mày Phong Dã nghiêm lại, chất giọng trầm toát ra sự nguy hiểm.
"Cậu nói chuyện cho đàng hoàng, Lạc Uẩn là của ai?"
Tô Nùng ôm đầu, bẹp miệng quật cường nói: "Của tôi."
"Hả, cậu nói lại lần nữa?" Phong Dã đứng thẳng lên. Hắn đứng trước mặt Tô Nùng gây ra cảm giác rất áp bách.
Lạc Uẩn đơ mặt, thậm chí có chút cạn ngôn.
"Cậu ấy chính là bạn của tôi!" Giọng Tô Nùng run rẩy, cậu ta quay đầu gọi Thượng Quan Nghị: "Nhìn đủ chưa, cậu chỉ trơ mắt nhìn tôi bị bắt nạt thôi à?"
Thượng Quan Nghị hơi mở to mắt, vén tay áo lên: "Anh bắt nạt cậu ấy làm gì, có giỏi thì đánh với em này?"
"Đánh với mày? Được chứ, biết bảo vệ cơ đấy." Phong Dã liếm môi dưới, "Ra ngoài đánh, trong này nhỏ quá."
"..." Lạc Uẩn nhấc chân đá Phong Dã: "Anh ra vẻ ngầu ngầu làm gì, có chán không thế."
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cánh môi mỏng của Phong Dã vểnh lên: "Anh nghe lời em, không đánh."
Lạc Uẩn gật đầu tán thưởng, lại nghe thấy Phong Dã bỗng bật cười: "Em vừa cảm thấy anh ra vẻ ngầu hả?"
"Không phải à?"
“Hóa ra em cảm thấy vừa rồi anh đẹp trai."
Vành tai Lạc Uẩn hơi đỏ lên: "..."
[Vợ lại xấu hổ rồi]
[Đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-han-thich-biet-thuat-doc-tam/3537767/chuong-85-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.